Xa cách lâu rồi anh nhớ em Bao nhiêu thương nhớ ngã vào tim Pháo hồng tiễn bước phai chiều hạ Chiều tím phủ sầu thẩm cánh sim
Bóng đổ màn đêm nhuộm tối mầu Mây hờn gió lạnh bẽ bàng đau Hòa trong trái đắng hồn theo lịm Quyện ở miền cay dạ nhuốm sầu Ngắm đến duyên nồng nào cạnh nhỉ ?? Nhìn về hạnh phúc hỏi nơi đâu ?? Mà sao chỉ lệ vờn thân kiếp Giữa cái cô đơn tủi, nhục, rầu.
Cứ về bên ấy em ơi…! Từ nay hai đứa đánh rơi thì thầm Chỉ còn anh với lặng câm Nhặt thương,gói nhớ âm thầm cất đi Yên lòng em cứ đi đi Để anh giữ hộ những gì đã qua Cứ vui nhẹ bước kiệu hoa Sau lưng chuyện cũ nhạt nhòa nghe em! Rượu nồng pháo nổ rước em Người người chúc phúc cho em theo chồng. Anh nhìn lặng lẽ bên sông Từ nay đứt sợi tơ hồng còn đâu Quay lưng,nhắm mắt nguyện cầu Chúc em cất bước qua cầu bình an….
Hoàng hôn dụ dỗ nắng chiều Dắt màu tím nhớ yêu kiều vào tôi Cách chim vỗ nhịp chung đôi Nghiêng vào say đắm của tôi hôm nào Sóng ôm bờ cát khát khao Ào ào dâng ngập cồn cào ngày xưa Tình buồn tôi đã tiễn đưa Sao giờ chếnh choáng khi vừa hoàng hôn?
Cho đến hôm nay thế giới vẫn chưa xác minh được chính xác nhà khoa học nào đã vội vã kết luận đại đa số đàn ông trưởng thành trung bình mỗi 15 giây đều nghĩ đến tình dục. Trong vô số lần ngà ngà say, mọi nghi ngờ em đều đổ dồn vào cụ cố thằng sáng lập Facebook. Không phải vô cớ hắn chọn mẫu câu “Trong đầu bạn đang nghĩ gì?” cho mạng xã hội này, một hoài nghi đầy tính di truyền còn bỏ ngỏ. Thật đáng tiếc, tuy Facebook là nơi hiện hữu đông nhất hoang tưởng cũng hiếm gã nào thẳng toẹt “@tag ơi anh đang muốn chén em quá”. Chúng sẽ khéo léo bọc gói tâm tư đó trong những câu nói thảo mai lòe loẹt chứa chan - quan tâm - chia sẻ có nhiều Biểu tượng cảm xúc heart Biểu tượng cảm xúc heart Biểu tượng cảm xúc heart. Các anh già thì cẩn thận hơn thường đưa ra những mẫu câu hỏi có lớp lang - gợi mở - hứa hẹn và thường bắt đầu “Em đã ăn gì chưa?”. Đa số sự thăm hỏi ân cần ngẫu nhiên ấy của bọn chúng thường khởi động khi vừa bước sang giây thứ 16 của hệ tư duy đực tính đoạn mở đầu. Cũng không hẳn mọi suy nghĩ {***} của đàn ông đều dung tục. Nhớ có lần em ngồi cafe với một anh nhà báo đẹp giai - đa tình, tivi quán đang có một live show ca sĩ Tây rất xinh. Anh ấy đần mặt xem cực chăm chú. Em hỏi : - Anh đang nghĩ gì đấy? Nhãn dâm à? - Không hẳn thế, anh đang nghĩ về thể loại nhạc này. - Là sao anh? - Tại sao khi “chén” người ta lại thường hay bật mấy cái thể loại jazz jủng, thính phòng thính phủng mà không bật kiểu live thế này? Cứ mấy phút là lại có vỗ tay tán thưởng có phải là phấn khởi không em nhể? - !!! Cũng lại lần khác, nhạt chuyện anh ấy chống cằm ngắm cái máy lạnh góc quán. - Anh đang nghĩ gì? Nóng quá à? - Không, anh cho rằng máy lạnh là một phát minh vĩ đại. Dân số Châu Á bùng nổ chắc chắn bởi phát minh này. Giời nóng thế này “chén” mà không có máy lạnh thì chết… (lè lưỡi lắc đầu quầy quậy). Bẵng đi 2 năm gặp lại anh, anh đã có vợ. Vẫn quán cafe ấy, chừng vài phút anh lại đần mặt, loay hoay sờ nắn các túi. - Anh đang nghĩ gì? Lại chuyện chén nhau à? - Không, đ'3o thấy điện thoại đâu. - Rơi hay quên nhà? - ĐM mong nó rơi mất mẹ ngoài đường đi còn hơn quên ở nhà vợ nó tóm được. Hóa ra trên đời vẫn có những liệu pháp chữa được “tưởng dâm”, phải thiết quân luật các mẹ ạ.
Trong các mối quan hệ tình cảm, người ta có thể đưa ra hàng trăm lý do để ghét nhau nhưng khi bị hỏi bất ngờ “Tại sao mày lấy thằng đấy?”, các mẹ hầu hết đều bâng khuâng ngửa mặt lên giời mà không rõ nguyên nhân. Giản dị và đáng yêu thế cơ chứ. Cũng lại có nhiều mẹ “giờ bay” tuy đã đổ vỡ vài ba lần nhưng vẫn thường rưng rưng cảm động khi thấy một anh giai ất ơ trên mạng Facebook ấn likedăm ba cảm xúc ương dở, xộc xệch của các mẹ đúng thời điểm - thường là ngày thứ 18 sau tuần trăng. Lại có ầng ậng nước mắt mà đêm hôm tìm nút Mesage để gửi lời cảm ơn, giai đoạn đầu tiên của một sa ngã, mới về hình thức và cực cũ về nội dung. “Mấy đời bánh đúc có xương Mấy đời chơi mạng không vương tơ tỳnh” Nói chung chuyện ấy đã quá nhàm, hoàn toàn không đáng bàn. Em xin kể lại một câu chuyện cổ tích thời hiện đại. Em có anh bạn thầy giáo tính tình thật thà, không chơi Facebook, mặt xấu, chân cực thối và hiển nhiên ế. Thật ngạc nhiên bông hôm rồi cưới vợ, cô dâu trắng trẻo nhỳn cũng được, là học trò hắn, thành phần gia đình chuẩn mực. Hôm cưới, khi cô dâu chú rể bê ly ra bàn bạn học. Em thay mặt cả đám mất dạy hỏi luôn: Tại sao em cưới bạn anh? Chửa à? Thằng này bây giờ bản lĩnh thế cơ à? Cô dâu ngờ nghệch bẽn lẽn cúi mặt cười bảo rằng Không ạ, nó thì lỏn lẻn Tai nạn ông ạ, hiểu lầm lại thành có vợ. Tất nhiên cả lũ ngạc nhiên lắm. Sau nó mới kể hắn gia sư riêng vợ môn bỏ mẹ gì ấy, ông già đều ngồi canh, không màu mè gì dù hai đứa hơi có tý thích thích nhau bởi sự chân thành gốc gác tử tế. Lần quyết định nên hôn nhân khi vào mùa đông và ông già đi họp tổ hưu đột xuất, tất nhiên không có chuyện “ấm chén”. Hắn dạy được quãng 20 phút, gái tỏ vẻ bức bối gì đó nhìn thẳng mắt thằng bạn em hấp háy. Thầy, thầy ra phòng ngoài cởi tất ra đi, em không chịu được đâu ! Hắn chững lại 5 giây và vỡ òa cảm xúc hớt hải ra ngoài thi hành dù rằng giời hơi rét nhẹ. Hắn run run bước vào phòng cô học trò trong tình trạng Chử Đồng Tử, ông già cũng vừa về. Tất nhiên lằng nhằng rất nhiều tình tiết sau đó nhưng nó chưa kể. Chuyện rất nhạt. Ai bảo chân thối là là khiếm khuyết ? Ai bảo thời hiện đại là hiếm chuyện cổ tích? Các mẹ có khách là giai mạng đến nhà nếu gặp tình huống tương tự nên nói rõ Bít Tất nhé không chưa kịp mời ngồi chúng nó đã nằm rồi ấy, bọn giai mạng nó thiện chiến hơn bạn thầy giáo em nhiều...
Ngày xửa ngày xưa, có một ông lão tiều phu hàng ngày vào rừng kiếm củi. Bỗng có một lần ông nhặt được chiếc nạng gỗ cực đẹp trong rừng, ông vui lắm bèn mang về nhà khoe vợ. Họ ngắm nhìn chiếc nạng và cứ thế chẹp miệng vì tiếc, cuối cùng ông lão quyết định bẻ gãy chân bà vợ để có cơ hội dùng chiếc nạng gỗ đẹp kia cho đỡ hoài của. Tự nhiên em nhớ ra câu chuyện này sau khi xem trận thảm bại của tuyển Việt Nam trước Malaysia. Bóng đá Việt Nam không khác gì là cái nạng gỗ, người hâm mộ là cái chân bà vợ và ông tiều phu là VFF. Thay vì bẻ chân thì VFF liên tục bẻ gãy niềm tin cần lao năm này qua năm khác cho đỡ hoài của cái đội tuyển. Và mỗi năm “ông tiều phu” đều cần mẫn đốt hết vài chục tỷ từ tiền thuế để nuôi sống “cái nạng”. He he. Em kể chuyện có nhạt không các mẹ? Thôi quên mẹ “cái nạng” đi, chúng mình bàn chuyện yêu nhao. Các mẹ chưa chồng ạ, đôi khi em mong manh nghĩ rằng nếu một mối quan hệ mà đang ở đỉnh cao cảm xúc. Kể cả mới va vào nhau được vài ngày, vài tuần, vài tháng mà bỗng thấy xuất hiện cảm giác muốn sở hữu nhau thì nên cưới nhanh, cưới khẩn trương. Chả cần phải đợi cổn đủ tiền hay đợi phải chửa trước đâu, Cô thương thì Cô đến tận giường Cô cho. Cứ tràn trề sinh lực để yêu thương kết hợp quẩy đều tay thì sớm muộn gì cũng “trễ” . Khoa học cũng chứng minh rồi, khi người ta đầy chặt cảm xúc yêu thương thì quệt vui một phát cũng dính, do hóc-môn hóc-meo gì đấy nó sản sinh đẫm cả ra khi ngập ngụa hạnh phúc. Em từng biết nhiều quả yêu nhao nhiều năm, toàn tầm 3-5-7-10…cưới xong dăm bữa là xách nhau ra tòa. Thậm chí có lần còn chứng kiến một quả cầu hôn sợ đái ra máu. Tuy hôm đấy không có tuyển Việt Nam thua, nhưng thằng con giai cầm điện thoại ném vỡ mẹ cả ti-vi màn hình lỏng và hét lên :”ĐM, được rồi bố cưới mày”. Ôi giồi ôi nó gọi là ê cmn chề kịch đáy cảm xúc thì mới tính chuyện nghiêm ngắn hôn nhân. Họ biết tình cảm còn lại đối với nhau không? Chắc chắn biết chứ ! Nhưng ở trường hợp quyết định tiến tới hôn nhân như trên không khác gì nhặt được cái nạng, tiếc cái thời gian ê chề, tiếc cái lọ cái chai, tiếc cái tuổi trẻ dành cho nhao…Bẻ mẹ cái “chân” là sự nghi ngại để dùng cái “nạng” ân nghĩa vốn đã chai sạn. Đồng sàng dị mộng, nằm với nhau trên giường như đồng chí, mỗi kẻ một tâm trạng bứ ngấy hôn nhân. Nản lắm các mẹ ạ ! Hệ lụy của cái nạng hôn nhân nó kinh khủng lắm, lại còn trót có con thì lại càng thêm bi kịch. Dạo em ở Singapore, chính phủ xứ sở văn mình này đại khái hỗ trợ cho các cặp đôi yêu nhau ghê lắm. Tặng các loại voucher khách sạn, tặng tiền đi nghỉ mát… Nôm na thằng chính phủ Sing nó chỉ mong các mẹ có cơ hội chén, chén đi, chén nhiệt tình vào để cưới và đẻ ra thêm lao động cho tổ quốc. Em có hỏi mấy thằng chưa vợ Sing là sao mày bóng sáng thế mà ế. Chúng nó bảo, gái Singapore chảnh lắm, đàn ông tử tế không chưa đủ, phải đủ tiêu chuẩn 5C là Credit card (thẻ tín dụng), Career (Nghề nghiệp), Car (Xế hộp), Cash (tiền tươi) và Condominium (Chung cư cao cấp). Em nghe xong cười ré lên, bảo ở Việt Nam mà cứ đòi dư nài thì cũng có ngay 5C, hem phải iPhone 5C đâu mà Có Cái Con C C. Lấy được quả vợ đòi lắm thứ thế, hầu các mẹ ấy thì cũng khác gì nhặt được cái nạng và tự bẻ chân mình. Các mẹ trẻ người Việt là dễ thương nhất ấy, chả đòi gì cả, đàn ông chỉ cần biết công thức cán bột mỳ tình yêu thôi, cứ trải đều ra mà túc tắc thương nhau cả đời ấy. Các mẹ nhể.
chúc bx năm mới xinh đẹp, sức khỏe, hạnh phúc, may mắn, phát tài phát lộc......... chúc ace xstt mạnh khỏe, hạnh phúc, an khang thịnh vượng
Vẫn một màu hoa cải Trải vàng khắp bến sông Như ngọn đèn khắc khoải Thắp nỗi lòng hoài trông Gió heo may vời vợi Tóc theo gió buông lơi Từng sợi từng sợi mượt Đếm năm tháng trong đời Vẫn một màu hoa cải Vàng bến lở bến bồi Mà cánh diều vắng bóng Để mây chiều chơi vơi Vàng làm chi hỡi cải Tiếng hẹn đã lỡ rồi Người theo thuyền đi mãi Nỗi buồn hoài lên ngôi…
CHỒNG Chồng là một dạng đàn ông Một phạm trù rất mênh mông lằng nhằng Lúc bực khối chị gọi "thằng" Vui vui các chị gọi bằng "anh yêu" Chồng là bậc thánh nói điêu Chém gió phần phật (thả diều bay ngay) Giúp vợ người rất hăng say Giúp vợ mình nói "việc này...để mai" Chồng cậy có một...củ khoai Mình là phái mạnh phải oai với đời Chồng to như thể ông giời Chỉ ra mệnh lệnh, vợ thời nghe theo Chồng là trụ cột, trụ kèo Vợ là một thứ dây leo bám nhờ Chồng đi từ sớm tinh mơ Có khi về lúc...0h hôm sau Hai chân đá lẫn lộn nhau "Cười ra thực phẩm" đủ màu phát kinh Chồng luôn tự nhận thông minh Tài giỏi bậc nhất hành tinh loài người Vợ càng im lặng ngậm cười Chồng càng lấn lưới gấp mười lần hơn Chồng là ông chủ ban ơn Chồng là ngọn núi Thái Sơn cao vời (Trèo lên chắc mệt đứt hơi Nên ta chấp nhận ở nơi...dưới chồng) Chồng vững như sắt như đồng Những lời ta nói là không ích gì Chồng là một chiếc ti vi Nhưng ta không thể...tắt đi khi cần Chồng là thánh, chồng là thần Trượt chân rơi xuống cõi trần mà thôi Nên vốn dĩ đã thế rồi Đắng lòng vợ chỉ biết ngồi khóc than Bụt hiện lên mới hỏi han Nghe ta kể những trái ngang đời mình Nghe xong...biến mất thình lình Rồi gửi mail lại "tình hình...bó tay" Ta đành ngậm đắng nuốt cay Vận công để viết thơ này kêu oan Đàn ông sợ vợ mới ngoan Không biết sợ vợ hoàn toàn là sai Sợ vợ mới đáng mặt giai Kính vợ mới có tương lai huy hoàng Đàn ông sợ vợ mới sang Nếu không sợ vợ tan hoang cửa nhà Dẫu sao vợ cũng đàn bà Một phạm trù rất rườm rà mênh mông Nên mới đặt cạnh đàn ông Một phạm trù cũng mênh mông rườm rà.
Tháng Hạ ngày lành cất nhớ nhung Tươi xanh muống trắng nở tưng bừng Bướm ong dạm hỏi mây đi vắng? Dậu đổ bìm leo nắng tháp tùng
Trăng non cao vút đỉnh đầu Xa rồi còn biết tìm đâu ! Bao giờ ? Chậm chân - mút mắt trông chờ Không còn ai cả ... bơ vơ riêng mình ..
Buồn sao như đám lục bình Không đâu bến ghé lênh đênh phận đời Màu hoa tím đã chơi vơi Tình thân đôi ngả buồn ơi tìm về !
Quỳnh đào cạn chén.. Ngỡ thành vua..? Bước ngã, bước nghiêng..Ngỡ kiếp đùa? Ngữa, sấp bao phen..lòng cứ Ngỡ.. Cợt đời mấy bận.. Ngỡ đời chua?
Qua xuân hỏi có gì vui Hoa đà úa rũ đâu cười với trăng Song thưa vọng ngắm cung Hằng Hỏi sao mai - trúc nhập nhằng nắng mưa
Nửa vầng trăng gãy làm đôi Thương con bói cá giữa đời quạnh hiu Âm thầm cọc nhọn sớm chiều Ai đưa tay vớt tin yêu vào lòng Nửa vầng trăng sáng đáy sông ngẫm nhìn nhân thế hỏi lòng có vui? xót xa chi mảnh tình đời một mai thác xuống hỏi rồi còn chi? Nửa vầng trăng níu những gì Cũng là trống vắng một khi lìa trần Thương con bói cá bâng khuâng Chông chênh cọc nhọn một thân lạc loài ... Ngồi nghe Khúc Thụy Du. Thương nửa mảnh trăng đơn độc Thương con bói cá lạc loài Bất chợt.... thương ta