Ra HN em mua tặng đại ca, mùa này thì k có nhưng đúng mùa thì có ! Thoai em off đi làm, qua chắc có lộc MB hẻm !
Cứ ngỡ tình yêu lúc xế tà Tuổi xuân nồng thắm đã trôi qua Chỉ còn ngày tháng vui con cháu Bầu bạn bên nhau ấm tuổi già Nhưng rồi mấy tháng tạm xa nhau Nỗi nhớ trào lên trắng mái đầu Nhà vắng giường không trời trở lạnh Lòng thêm trống trải suốt đêm thâu...
Trèo lên cây bưởi thấy ma té xuống vườn cà gảy mấy cây răng nhìn trời nghĩ ngợi bâng khuâng bỗng đâu con chó nhảy ra cắn mình làm cho tui té xuống xìn cá lia thia cắn đầy mình người ơi tưởng rằng như thế là thôi nào ngờ trời chẳng thương người thiện tâm xui chi lại đỗ mưa dầm để tui ướt nhẹp lạnh ngầm trong tim tưởng em sẽ hiểu nổi niềm thương người chịu lạnh đi tìm tình yêu nào ngờ gió tán mưa tiêu em đâu chẳng thấy chỉ là chiêm bao
"Nắng Sài Gòn anh đi mà xơ xác. Bởi vì em là sư tử Hà Đông Anh vẫn yêu loài thú ấy vô cùng. Thơ anh viết vẫn còn phơi ngoài nắng. Anh vẫn nhớ những đêm dài trống vắng. Mà đời trai ai cũng lắm yêu đương. Linh hồn anh vội vã chạy tìm đường. Luôn hớt hải khi mà: Sư tử đến Gặp một bữa, anh hết tiền một bữa. Gặp 2 lần anh thành kẻ lang thang. Bill nợ nần anh chất lại thành non. Và đôi mắt tím đen vì đánh lộn ... Em không nói đã nghe còn dễ chịu Em gầm gừ đáng sợ. Khổ thân anh.."
View attachment 8400 Ngồi buồn nghĩ chuyện tào lao Nghĩ sao chẳng có em nào ghé thăm Ngày cùn tháng tận cuối năm Tuổi già sòng sọc vẫn nằm chèo queo Tình đời bỏng thấy bọt bèo Vừa già xừa xấu lại nghèo ... biết sao !!?? Ước gì được tiếng ngọt ngào Bên tai khe khẻ rót vào tim tôi
View attachment 8401 Tui già mà lại mồ côi Đôi khi ngẩm nghĩ xa xôi sự đời Một mình cũng sướng ai ơi Muốn la muốn hét muốn chơi mặt lòng Sướng hơn nhiều kẻ có chồng Nhiều ông có vợ con bồng con mang Tui buồn đờn tịch tình tang Khi vui chén rượu chẳng màng đến ai