Spam xả xui...

Thảo luận trong 'Spam' bắt đầu bởi Anh Hùng Vô Lệ, 18/3/11.

  1. MyNhanNgu2010

    MyNhanNgu2010 Thần Tài Perennial member

    Mệt ùi...ngủ thui...bái bai samurai...ngừ đỏ bạc đỏ cả tình...đang hưng phấn lém phải hem.....:117::117::117:
     
    Ngốc@ỐcTiêu thích bài này.
  2. Có Lộc

    Có Lộc Thần Tài Perennial member

    hồn sắp lìa khỏi xác luôn rồi m ơi, tỷ đang thất tình:SugarwareZ-034::SugarwareZ-039:cái thằng kia làm tỷ khóc rồi :SugarwareZ-070:
     
    Ngốc@ỐcTiêu thích bài này.
  3. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Hem dám đâu , ốc coàn phải học pài _ Hem dám đâu, ốc còn phải ôn bài , kaka ...Quyết hem iu để $ mua gụ oài cô nương , hem cóa t/y tình báo gì hết trơn á , há há , G9 !
     
  4. Có Lộc

    Có Lộc Thần Tài Perennial member

    :SugarwareZ-046::SugarwareZ-046::SugarwareZ-046::SugarwareZ-046::SugarwareZ-046::SugarwareZ-046: chúc cả nhà ngủ ngon
     
    Ngốc@ỐcTiêu thích bài này.
  5. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Ex , ai mè ác nhơn dzi chài ? Chắc him ấy là ngừ của ác nhân cốc oài , hí hí ...bo bo xịt đi tỉ , tiền là giấy, đốt là cháy _ Tình là bụi , phủi là bay .
    3 đồng 1 mớ đàn ông , đổ đi ko hết , kakakakaka ...
     
  6. Có Lộc

    Có Lộc Thần Tài Perennial member

    "Ba đồng 1 mớ đàn ông" hay nhất trong ngày:SugarwareZ-070::SugarwareZ-070::SugarwareZ-070:tỷ đi ngủ nha:SugarwareZ-046:, bé ngủ ngon
     
    Ngốc@ỐcTiêu thích bài này.
  7. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Chúc tỉ ngủ ngon & có những giấc mơ chẹp chẹp .
    Tối ni em sẽ thao thức vì ai cũng hem bik để ngày mai còn ru lại câu hò , hí hí .
    [​IMG]
     
  8. tho_tidzo

    tho_tidzo Thần Tài

    :drunk:mu tài 21 22
    barce 21 31 :drunk:
     
  9. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    'Phận bạc' của nữ tiếp viên cà phê bikini Việt ở Mỹ

    Cô gái có thân hình bốc lửa khẳng định, việc vừa chạy bàn vừa đi khách đêm và cặp kè thêm “ghệ già” là sự lựa chọn và “phấn đấu” của hầu hết các tiếp viên bikini như cô.
    Một ngày mưa dầm cuối tháng 3 ở miền bắc California, tôi tình cờ gặp Tuyền, một trong những tiếp viên “đinh” của cà phê Bikini của người Việt ở Mỹ. Cô trông khá trẻ với thân hình “bốc lửa”, nhưng nồng nặc mùi rượu, nước hoa… rất khó tả. Chỉ thoáng nhìn, ai cũng có thể đoán được thân phận của cô bởi bộ bikini hồng đang diện.
    Muôn nẻo sa cơ
    Quán vãn khách, Tuyền có thời gian tiếp chuyện tôi. Với đôi mắt đượm buồn, Tuyền kể về những buồn tủi của mình từ ngày đặt chân lên đất Mỹ. “Tôi đã phải đánh đổi rất nhiều để tồn tại trước quyền lực của những đồng dollar nơi đây”, cô nói.
    Tuyền vốn sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo duyên hải Nam Trung Bộ. 18 tuổi, bố cô qua đời. Biết rõ thân phận nghèo, Tuyền luôn mơ ước một ngày nào đó đổi đời. Nhờ chút nhan sắc và duyên ăn nói khéo léo nên năm 19 tuổi, qua lời giới thiệu mai mối của người họ hàng cùng quê, cô kết hôn với một Việt kiều Mỹ, hơn cô gần 30 tuổi.
    Cứ tưởng cuộc đời Tuyền sẽ trang sang mới khi đến “thiên đường Mỹ quốc” với người chồng già nhưng ai biết được chữ ngờ, chồng cô vốn là người cổ hủ và vô cùng khắc nghiệt, từ lúc chung sống, cô chỉ được phép ra khỏi nhà 3 ngày trong tuần để làm nail tại tiệm của bạn ông ta. Cô không được phép đi làm nhiều mà phải ở nhà phục vụ. Với đồng lương ít ỏi, cô không thể giúp đỡ gia đình và bị lệ thuộc vào chồng ghê gớm.
    Không thể tiếp tục cuộc sống tù túng, trói buộc, Tuyền quyết định ly hôn. Trong túi chỉ còn vài trăm USD, cô mướn một căn phòng nhỏ lao vào làm việc. Ngày đầu, cô làm thuê cho các hiệu nail, rửa bát, bưng bê cho các quán ăn Việt Nam. Làm việc quần quật tối ngày mà vẫn chẳng có chút tiền để dành, Tuyền ứa nước mắt khóc cho thân phận bạc bẽo côi cút của mình nơi xứ người.
    [​IMG]
    Một lần, đi uống cà phê cùng nhóm bạn, Tuyền được biết quán cà phê bikini của những người đồng hương đang có nhu cầu tuyển người, thế là cô nhập vào đoàn quân của quán.
    Tuyền cho biết, hầu hết các chị em tiếp viên ở quán đều có số phận éo le và xuất thân trong những gia đình nghèo ở Việt Nam. Ai cũng từng mơ về cuộc sống thiên đường ở nước Mỹ nhưng hầu như đều vỡ mộng và sa cơ tới đây.
    Uống rượu, thức đêm, tiếp khách và… làm bồ nhí
    Tuyền cho biết, dù thời tiết nóng hay lạnh, mùa đông hay hè, cô và các tiếp viên khác chỉ được phép mang trên người 2 mảnh vải che những chỗ nhạy cảm trên cơ thể và đi đôi giày cao gót hơn 10 cm, trang điểm son phấn loè loẹt để “hút khách”. Có những ngày mùa đông, thời tiết xuống chỉ còn 4-5 độ C, năn nỉ lắm thì chủ quán mới chấp nhận cho các cô khoác thêm chiếc đầm ngủ bằng voan, mỏng tanh, trong suốt.
    Công việc của các cô là bưng bê cà phê và chịu khó trò chuyện, đánh bài, hát karaoke; thậm chí là “đi khách”. Trong đó, khách của Tuyền đa phần là đàn ông Việt Nam, đủ mọi lứa tuổi, mọi thành phần của xã hội Mỹ.
    Rồi cô gặp một người đàn ông đồng hương tuổi trung niên, chủ chuỗi tiệm nail ở miền Nam Cali, goá vợ. Cô chấp nhận làm “ghệ” (bồ nhí) của ông. Từ ngày cặp kè bên người tình già, cuộc sống của cô bận rộn hơn bởi ban ngày, cô phải bưng bê phục vụ cả trăm người đàn ông trong quán với bộ đồ hở hang 2 mảnh, tối về lại phải tận tình phục vụ “ông chủ’ ngay trong căn phòng trọ của mình. Đổi lại, cô có tiền tiêu rủng rỉnh, ăn mặc đẹp, xài hài hiệu và có nhiều tiền gởi về cho gia đình. Tuyền khẳng định, việc vừa chạy bàn vừa đi khách đêm và cặp kè thêm “ghệ già” là sự lựa chọn và “phấn đấu” của hầu hết các tiếp viên bikini như cô.
    [​IMG]
    Chứng minh lời khẳng định của mình, Tuyền đưa ra dẫn chứng bằng các đồng nghiệp. Tuyền cho biết, tuy mới vào nghề được 2 năm nhưng với cách đó, Ái Lan, đồng hương với Tuyền, đã mua được xe hơi đời mới, mặc đồ toàn hàng hiệu; Diễm My, quê gốc Hải Phòng, hằng tháng gửi cả ngàn USD về nuôi cha mẹ già và sắp tới còn dự định mua nhà bên tiểu bang Texas để cho thuê; Hồng Vân, người Quảng Ninh, người chủ quán cà phê mà Tuyền đang làm, có nhà hơn nửa triệu USD cũng từ những ngày “buôn son bán phấn” lúc làm tiếp viên.
    Nhưng chính Tuyền và không ít cô gái cũng tự nhận ra rằng, nghề tiếp viên bikini rất "bạc". Tiền bạc, vật chất nói chung có thể thừa nhưng hạnh phúc đích thực thì dường như chẳng bao giờ có được.
    Kết cục của Tuyền là một minh chứng rõ ràng. Cặp kè với “ghệ” được chừng nửa năm, Tuyền bị ông thẳng thừng “đá đít” để về Việt Nam chung sống cùng người vợ cũ, an dưỡng tuổi già. Người tình già bỏ đi, số tiền được chu cấp hằng tháng của cô cũng bị cắt giảm. Đã thế cô còn mắc phải căn bệnh lậu do quá “phong tình”. Thế là bao nhiêu tiền tích cóp; thậm chí chiếc xe Lexus mà hằng tháng ông “ghệ” khi xưa mua cho, cô cũng phải bán để chữa trị. Tuyền lại chơ vơ giữa đất khách quê người.
    Hiện, Tuyền đã xin nghỉ ở quán cà phê để dưỡng bệnh. Không đủ tiền thuê 1 căn phòng master room (khép kín, tiện nghi), cô đành đi mướn phòng trọ giá rẻ để ở. Tôi hỏi tại sao không về Việt Nam, Tuyền chỉ nghẹn ngào cho biết vì không muốn trở thành gánh nặng của gia đình. “Em đã cố giấu gia đình bệnh tật của mình và vẫn gửi tiền về nhà vì không muốn mất mặt với bà con lối xóm nhưng không biết còn có thể gắng gượng được bao lâu ”, cô nói.
    Nghe những lời tâm sự của cô, tôi chợt thấy xót xa cho những thân phận má hồng bạc mệnh trong những quán cà phê bikini ở nơi vốn được nhiều người coi là thiên đường này. Không biết cuộc sống của họ rồi sẽ đi đâu, về đâu…
     
    Cu Tý thích bài này.
  10. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Những ý tưởng sáng tạo 'có một không hai'

    Hộp giấy mang khuôn mặt nhà soạn kịch Shakespeare, cốc trà hình bồn cầu... là những sáng tạo độc đáo, khiến nhiều người ngạc nhiên và thích thú khi bắt gặp.
    [​IMG]Những chiếc máy bơm kem đánh răng này sẽ rất được các bé yêu thích vì hình thù ngộ nghĩnh dễ thương của chúng.
    [​IMG]Một chiếc hộp giấy mang khuôn mặt của Shakespeare.
    [​IMG]Chiếc gối đầu này khiến nhiều người choáng váng nếu nhìn từ xa.
    [​IMG]Bình đựng dung dịch rửa tay cách tân.
    [​IMG]Vỏ chăn này có khi khiến nàng sợ phát khiếp.
    [​IMG]USB sành điệu nhưng xem ra khá vướng víu.
    [​IMG]Cốc trà hình bồn cầu, vật không thể thiếu trong nhà hàng toilet.
    [​IMG]Đệm lót chuột hình miếng băng vệ sinh phụ nữ.
    [​IMG]Nhiều người không hiểu chiếc máy bắt tay này được chế tạo ra để làm gì?
    [​IMG]“Lỗ mũi” cũng có thể nhét vật dụng cá nhân.
    [​IMG]Máy photocopy hình ghế sofa đôi khi có thể gây nhầm lẫn thế này đây.
    [​IMG]Vừa có thể mặc vừa có thể ăn vì nó được làm bằng thịt bò.
    [​IMG]Máy xay thịt "bạo lực".
    [​IMG]Một chiếc rubic những 12 mặt, chơi đến bao giờ cho hết?
    [​IMG]Chiếc bàn khó hiểu hàm ý.
    [​IMG]Lấy hẳn “tiền” thay giấy ăn thấm mồ hôi.
    [​IMG]Bánh xà phòng chống dùng trộm.
    [​IMG]Túi ngủ cute.
    [​IMG][​IMG][​IMG]
     
  11. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Cần tuyển lập trình viên không mặc quần áo
    06/04/2011 15(cat)9
    (TNO) “Ứng viên mới sẽ được yêu cầu khỏa thân làm việc kể từ lúc đến công sở cho tới khi ra về.”
    Trên đây là thông tin được đăng tải ở mục tuyển dụng của một công ty phần mềm tại Anh có cái tên rất trần trụi: Nude House.
    [​IMG]
    Nude House muốn tuyển thêm lập trình viên nude - Ảnh: Orange
    Như sợ mọi người không hiểu rõ khỏa thân là gì, công ty này giải thích thêm trên trang web của mình: “Khỏa thân có nghĩa là không mặc bất kỳ một thứ quần áo nào và cũng không mang giày. Tất cả các ứng viên mới đều sẽ khỏa thân, có thể là phụ nữ hoặc đàn ông”.
    Tất nhiên, đây là công ty phần mềm, tuyển lập trình viên để viết code trước máy tính, chứ chẳng phải ngồi ở bàn tiếp tân để lôi kéo khách hàng. Cái mà công ty này muốn tạo ra, ít nhất theo như tuyên bố của họ, là “điều kiện làm việc thuận lợi cho nhân viên”.
    Tờ Register dẫn tuyên bố của Nude House rằng chuyện đi làm khỏa thân chỉ mang lại sự thoải mái cho nhân viên, chứ chẳng liên quan gì đến việc nâng cao năng suất hay mang lại lợi ích cho khách hàng. Ngược lại, nó còn làm hạn chế số ứng viên nộp đơn xin làm việc cho công ty. Biết thế, nhưng Nude House vẫn cứ muốn… nude.
     
  12. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Nổi tiếng nhờ hát dở
    06/04/2011 13:03
    (TNTS) Tính đến nay đã có gần 80 triệu người đã nghe qua ca khúc Friday trên YouTube. Khoảng 180 nghìn người xem ấn vào nút "like" (thích) trong khi có đến gần 2 triệu người khác ấn nút "dislike" (không thích). Cô bé Rebecca Black, 13 tuổi trở thành người hát dở nhất nhưng được quan tâm nhiều nhất trên YouTube.
    Ca khúc 99 xu bán chạy nhất
    Ca khúc Friday của Rebecca Black được tải lên trang YouTube hồi đầu tháng 2.2011 bởi Ark Music Factory, một công ty có trụ sở tại Los Angeles. Bố mẹ của Rebecca đã thuê công ty này sáng tác ca khúc trên cho cô con gái của họ. Từ khi ra mắt, video của cô bé 13 tuổi nhận được đủ lời chê bai của mọi người. Tạp chí Time miêu tả lời ca khúc Friday như một "xác tàu hỏa" và toàn bộ video là "đáng sợ nhưng hài hước". Những đánh giá của mọi người trên Yahoo! Music khá gay gắt: "một ca khúc khủng khiếp", "thật điên rồ", "hát quá tệ", "những lời ca thật ngớ ngẩn" và "ca khúc không dành cho tất cả mọi người". Có người còn đặt câu hỏi: "Friday của Rebecca Black trên YouTube có phải là ca khúc tệ nhất từ trước đến nay không?".
    [​IMG]
    Rebecca tại chương trình The Tonight Show with Jay Leno tháng 3.2011 - Ảnh: diariofemenino 3
    Mặc cho những lời chê bai cứ tuôn ra, ca khúc bị ghét nhất từ trước đến nay vẫn thu hút người xem và lọt vào danh sách "Những ca khúc 99 xu bán chạy nhất của iTunes" hôm thứ hai và hàng loạt những clip "nhại" cũng đua nhau xuất hiện. Trước sự việc này, blogger âm nhạc Lyndsey Parker tỏ ra rất bức xúc khi viết trên trang Music của Yahoo: "Không hiểu sao một cô nàng vô danh lại bất ngờ thành sao trên mạng trong khi nhiều ca sĩ có giọng ca tuyệt vời phải lao động vất vả mới được mọi người biết đến".
    Lady Gaga thích Rebecca Black
    Tại buổi phỏng vấn của Google vào cuối tuần qua, cô ca sĩ lập dị Lady Gaga đã không tiếc lời khen ngợi cô bé 13 tuổi Rebecca Black: "Tôi chưa từng xem Friday nhưng cô bé thật xuất sắc khi có thể gây sốt chỉ trong vòng một đêm". Trước đó, Simon Cowell, vị giám khảo khó tính của nhiều cuộc thi âm nhạc lớn như Pop Idol, American Idol, The X Factor hay Britain's Got Talent cũng tỏ ra thích thú với video gây sốt này. Từ lâu Simon Cowell luôn nổi tiếng với việc "tiết kiệm" lời khen nhưng ông phát biểu trên tạp chí People rằng: "Tôi thích Rebecca. Cô bé thật tuyệt khi được nhiều người biết tới và gây ra những cuộc tranh luận nảy lửa. Tôi muốn gặp cô bé". Trong khi đó, Miley Cyrus - một ca sĩ nổi tiếng khác lại tỏ ra không mặn mà với hiện tượng mang tên Rebecca Black, cô nói: "Trở thành nghệ sĩ rất khó. Không phải chỉ cần đăng tải ca khúc của mình lên YouTube và sau đó đi tour là đã trở thành nghệ sĩ".
    Sau một tuần gây sốt trên mạng và bị chê bai, Rebecca Black đã xuất hiện trong chương trình Good Morning America của ABC để nói về ca khúc Friday. Dù chỉ mới 13 tuổi nhưng cô bé có phong thái chững chạc. Rebecca Black cho biết lần đầu tiên đọc những lời bình luận cô đã khóc: "Mọi người đang hùa vào bắt nạt tôi. Thậm chí còn có người đe dọa giết tôi. Có lẽ tôi không nên thực hiện video clip đó. Nhưng bây giờ tôi không tin là mình có một giọng hát tồi". Cô bé hát dở nhất từ trước đến nay trên YouTube còn chia sẻ việc sắp ra album đầu tay và chuẩn bị ra mắt single tiếp theo mang tên LOL có nội dung xoay quanh việc nhắn tin trên điện thoại. Rebecca Black còn mong muốn có một ngày sẽ được song ca cùng thần tượng của mình là hoàng tử YouTube Justin Bieber. Cô cũng dự định đăng ký thi American Idol khi đủ tuổi.
     
  13. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Ngọc Quyên chụp ảnh nude để bảo vệ môi trường

    Dù vấp phải nhiều ý kiến can ngăn, nhưng cuối cùng chân dài Sài Gòn vẫn quyết định tung ra bộ ảnh nude 100% của mình với mục đích bảo vệ môi trường.
    Ngọc Quyên cho biết, khi chứng kiến nhiều nghệ sĩ nổi tiếng châu Á chụp ảnh nude để kêu gọi công chúng quan tâm đến ung thu, nạn đói hay bảo vệ động vật và môi trường, cô ấy cũng mốn làm một việc gì đó tương tự để góp phần kêu gọi mọi người biết ý thức hơn trong những vấn đề xã hội này. Tuy là một người mẫu có tiếng nhưng cô chưa có nhiều cơ hội được mời làm đại sứ hay tham gia vào các hoạt động này như các hoa hậu và người đẹp khác… Do đó, người đẹp quyết định cùng ekip lặn lội lên tận Sơn La, mò đến những vùng xa xôi hẻo lánh ở Mộc Châu để thực hiện bộ ảnh nude giữa thiên nhiên này đấy.
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Ngọc Quyên chia sẻ: “Đến đây, tôi cảm nhận được một điều, vẻ đẹp nguyên bản của thiên nhiên chỉ tồn tại khi chúng ta có ý thức quan tâm và bảo vệ”.
    Vốn từng không ít lần từ chối các đề nghị chụp ảnh nude với những mục đích khác, nên với bộ ảnh có thể gây tranh cãi này, Ngọc Quyên vẫn giữ niềm tin vào ý tưởng của mình, cô hy vọng nó sẽ tác động mạnh mẽ đến mọi người. Người đẹp cũng tự tin về sự nổi tiếng của mình và mong công chúng đón nhận nó thay vì việc nghi ngờ cô lợi dụng chiêu này để đánh bóng tên tuổi.
    Theo Ngôi Sao
     
  14. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Ngọc Quyên diện áo trong suốt sau ồn ào ảnh nude

    Chiếc áo siêu mỏng màu cam và những ồn ào của bộ ảnh nude khiến siêu mẫu trở thành nhân vật được chú ý nhiều nhất!
    >> Rò rỉ ảnh nude Ngọc Quyên chụp từ hai năm trước
    >> Ngọc Quyên: 'Dù bị vùi dập tôi vẫn nude'
    Những câu chuyện đằng sau bộ ảnh nude vì môi trường của Ngọc Quyên vẫn được dư luận bàn tán xôn xao trong nhiều ngày qua. Mỗi người một ý, có kẻ chê nhưng cũng lắm người khen. Có ý kiến cho rằng Ngọc Quyên làm thế là tốt, đáng ủng hộ, nhưng cũng không ít người khẳng định bộ ảnh của cô quá dung tục và khó chấp nhận. Tuy nhiên, bỏ lại sau lưng những ý kiến trái chiều, cô diễn viên của Có lẽ nào ta yêu nhau vẫn tự tin góp mặt trong các sự kiện hay đêm hội thời trang.
    Chỉ là ý kiến chủ quan nhưng thiết nghĩ sự mạnh mẽ và tự tin của Ngọc Quyên cũng là điều đáng để nhiều người học hỏi!
    Trong lần xuất hiện trước công chúng mới nhất, Ngọc Quyên diện một chiếc áo cam siêu mỏng, "khoe rõ" cả nội y bên trong. Cô kết hợp chiếc áo nổi bật này cùng chiếc váy hoa văn sặc sỡ và thắt lưng to bản màu đen. Nhờ thế mà vòng 2 thon gọn của Ngọc Quyên càng được tôn vinh rõ nét hơn bao giờ hết.
    [​IMG]Rất tự tin cùng nụ cười tươi sáng của mình.
    [​IMG][​IMG]Chiếc áo trong suốt khiến nhiều người "chói mắt"
    [​IMG]Cựu người mẫu Thúy Hằng cũng góp mặt cùng hai cô gái rất xinh đẹp mới gia nhập làng thời trang.
    [​IMG]Siêu mẫu Thu Hằng được mời làm MC cho sự kiện này. Là một người mẫu, nhưng thời gian gần đây, cô khá đắt show dẫn chương trình.
    [​IMG]Cựu người mẫu Nguyễn Bảo Ngọc nhanh chóng lấy lại vóc dáng sau khi sinh bé trai được 2 tháng!
    [​IMG]Ban đầu, Lều Phương Anh xuất hiện cùng chiếc áo choàng lông khá kín đáo và ấm áp.
    [​IMG][​IMG]Ngay sau đó, cô cởi bỏ chiếc áo choàng và khoe lưng trần gợi cảm trong chiếc đầm hồng được thiết kế khá tinh tế.
     
  15. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Gái kiêu sa càng dễ bị lừa tình

    Các cô gái kiêu kỳ thường khiến cánh đàn ông kém tự tin e ngại. Nhưng mấy anh chàng sành sỏi lại bảo rằng, đó mới là “đồn dễ đánh”.
    [​IMG]
    Ảnh minh họa
    Nói về “kỹ nghệ cưa gái”, Kiên, một anh chàng nổi tiếng đào hoa, thao thao bất tuyệt: “Gặp những cô kiêu kỳ vì vừa xinh vừa có chút trí tuệ, cậu nào yếu bóng vía là sợ lắm, có thích cũng không dám tán. Cậu nào sinh tình, bất chấp khó khăn lao vào không kể. Còn những cậu chỉ thích yêu chơi bời thì chỉ tập trung cưa những em xởi lởi, dễ dãi. Thế nhưng sự thực những em xinh kiêu mới dễ bị đánh gục”.
    Càng kiêu càng ít kinh nghiệm
    Kiên là kỹ thuật viên đồ họa, ngoài việc kiếm tiền thì sở thích lớn nhất của anh là chinh phục các cô gái xinh đẹp, vui vẻ với họ một thời gian rồi “đá” và lại tìm đối tượng mới. Bạn bè, đồng nghiệp của Kiên đều vừa ghen vừa phục anh chàng vì tất cả những cô gái qua tay anh đều không chỉ xinh mà còn trông rất trí thức, phong cách chuẩn mực, đoan trang. Họ cũng xót thầm cho các cô vì biết rằng dù vậy, các cô cũng chỉ được Kiên “chăm sóc” một thời gian rồi bỏ rơi.
    Kiên giải thích về bí quyết thành công của mình: “Những em này nhìn thế thôi chứ đều không có mấy kinh nghiệm. Vì kiêu kỳ, cảnh giác, các em ít tiếp xúc gần hay có quan hệ gần gũi với đàn ông. Để an toàn, các em cứ áp dụng chiêu “tránh xa cho nó lành”. Nhưng càng như thế, các em càng ngờ nghệch, khó thoát những tay cáo già”.
    Nạn nhân gần đây nhất của Kiên là Hoài Thu, cử nhân Luật, đang làm cho một công ty khá lớn ở Hà Nội. Từ trước đến giờ, một là do tập trung lo học hành, sự nghiệp, hai là không thấy người đàn ông nào vừa “ngon” lại vừa đáng tin cậy nên cô vẫn chưa yêu ai. Gặp cô, Kiên nói luôn cô không phải mẫu người để anh yêu đương, nhưng là tuýp phụ nữ lý tưởng để anh kết bạn vì cô hiểu biết, sâu sắc, có tâm hồn. Không hề cảnh giác với Kiên như những anh chàng ra mặt “tấn công” mình, Thu vô tư kết bạn với anh, gặp gỡ thường xuyên và ngày càng bị anh cuốn hút. Thế nên buổi tối ấy khi Kiên vồ lấy cô mà hôn thì cô nghĩ rằng tình cảm của anh cũng tiến triển từ từ, ngoài ý muốn giống như mình. Được Kiên dẫn đến mọi cuộc gặp với bạn bè anh nên Thu càng tin, chẳng tiếc gì chuyện chia chăn sẻ gối. Sau gần 5 tháng, Kiên nói chia tay với lý do “anh không thích hợp với hôn nhân, sợ làm lỡ dở cuộc đời em”.
    Dễ mắc lừa trai già
    Ý thức được giá trị cả về nhan sắc lẫn trình độ của mình, nhiều cô gái cảm thấy những chàng trai ở độ tuổi mình thật trẻ con và nhạt nhẽo. Trong mắt họ, người yêu lý tưởng là một người đàn ông thông minh, từng trải, sự từng trải thể hiện ở tuổi tác và trí thông minh thể hiện ở sự thành đạt của họ. Cũng vì nắm được tâm lý này mà nhiều kẻ Sở Khanh trung niên đã cho các cô gái vào tròng.
    Là kế toán trưởng cho một công ty, Lệ Thúy vẫn được cho là cô gái sắc sảo, tỉnh táo, và cô cũng nghĩ mình là người như vậy. Nhưng điều này không đúng với chuyện tình yêu. Trong một cuộc “giao lưu” vì công việc, cô quen vị phó tổng giám đốc 49 tuổi của một doanh nghiệp khá thành công. Thúy bị ông cuốn hút vì vẻ điềm đạm, hiểu biết. Quen nhau, vị sếp tâm sự ông có một người vợ trẻ đẹp, tuy thả phanh tiêu tiền của ông nhưng chẳng ban phát tình yêu cho ông, rằng ông hối hận vì quá mê chân dài mà cố cưới cho bằng được… Một thời gian sau, Thúy và vị sếp này yêu nhau. Khi sống kiểu “già nhân ngãi” với ông ta, cô tin lời tình nhân rằng ông sẽ chịu mất một phần tài sản để ly dị vợ và hai người sẽ cưới nhau.
    Đến khi bị “đá”, Thúy mới biết rằng người đàn ông này có phương châm “nói không với chân dài, người mẫu”, chỉ cặp bồ với nữ trí thức trẻ đẹp vì “vừa rau sạch, vừa thú vị, vừa đỡ tốn kém”. Còn người vợ của ông ta, yêu hay không chẳng biết, nhưng chắc chắn là không bao giờ dám lơi là việc lấy lòng chồng để khỏi bị thay thế bởi các bóng hồng khác.
    100 cô gái bị lừa tình thì 100 cô đau đớn. Nhưng những cô kiêu hãnh và vốn “giữ mình nghiêm cẩn” thì khi bị lừa sẽ đau đớn hơn nhiều. Thúy tâm sự: “Tôi không trách mình ngu ngốc yêu nhầm người, vì người khôn hay người dại thì khi yêu cũng dễ thành ngu ngốc. Tôi chỉ tiếc giá mình không vội vàng trao hết cho người ta thì sau một thời gian khi biết mình nhầm, cảm giác mất mát sẽ nhẹ hơn nhiều”.
     
  16. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    [​IMG] Cô gái trẻ hài lòng với "ngôi nhà mới"
    Cô gái 8X sống trong toilet

    Thứ Năm, ngày 07/04/2011, 00:02
    Sự kiện: Chuyện lạ có thật
    Có tiền “cung phụng” xế hộp nhưng hàng ngày vẫn sống trong toilet ẩm thấp.
    Phi thường kì quặc cập nhật nhanh nhất những Chuyện lạ, những Bí ẩn lịch sử, Video chuyện lạ và những Kỉ lục Guiness khắp nơi trên thế giới!






    Trên khắp các diễn đàn trang web tại Trung Quốc đang xôn xao về hiện tượng “sống trong toilet” của một mỹ nhân 8X học khoa nghệ thuật. Với lời tuyên bố “thẳng thừng”: Bài trừ chống đối hiện trạng giá nhà đất leo thang, cô gái trẻ với nickname Hegnhb đã cho đăng tải loạt hình “ngôi nhà mới” đặt trong toilet của mình.
    Theo quan sát của phóng viên, diện tích nơi 8X cá tính này đang trú ngụ rộng chưa tới 7 mét vuông. Tuy nhiên nội thất đồ dùng gia dụng bên trong được sắp đặt khá chu đáo, tỉ mỉ. Mặc dù không có cửa sổ - đóng cửa chính là cả căn phòng chìm trong bóng tối nhưng tứ diện mặt tường được sơn trắng sạch sẽ, tinh tươm. Điều quan trọng nhất thôi thúc cô gái trẻ đến ở tại căn phòng toilet này là giá cả rẻ bất ngờ - công ty ưu ái cho thuê.
    Hình ảnh căn phòng trọ đặt trong toilet của cô gái 8X với lời giới thiệu cởi mở được đăng tải trên blog cá nhân và diễn đàn:
    [​IMG]
    “Toàn cảnh căn phòng nhỏ của tôi”

    [​IMG]

    "Đây là toilet nằm trong khu vực công ty của tôi. Họ đã cho tôi thuê lại với giá rẻ"

    [​IMG]

    “Dưới bệ bồn rửa mặt được sử dụng làm nơi chứa đồ; chỉ cần đóng lại là mọi thứ gọn gàng ngăn nắp”


    [​IMG]
    “Bệ rửa mặt đồng thời là “chiếc bàn vạn năng” có thể là bàn ăn, bàn máy tính, bàn đọc sách và viết lách…”




    [​IMG]
    "Chiếc giường dễ chịu"
    [​IMG]
    Không thể thiếu mỹ phẩm, đồ chăm sóc sắc đẹp
    [​IMG][​IMG]
    Đồ gia dụng trị giá nhất trong phòng là 1 chiếc máy giặt được tôi sử dụng thành đồ dùng đa chức năng
    [​IMG][​IMG]



    “Đồ trang trí, thực vật xanh và xương rồng… không thiếu 1 thứ gì” (ảnh trái); "Căn phòng nhỏ nên việc tận dụng không gian là rất quan trọng" (ảnh phải)
    [​IMG]
    Mua xe trả góp để có phương tiện giao thông theo kịp thời đại

     
  17. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Chuyện người đàn ông 40 năm không ngủ

    4:08 AM Thứ năm, ngày 07 tháng tư năm 2011- Chuyên mụcTin tức|Sự kiện hàng ngày |


    Một người đàn ông 69 tuổi mang tên Hai Ngọc ở thôn Trung Hạ, xã Quế Trung, H.Nông Sơn, Quảng Nam đã trở thành "kỳ nhân" khi đã trải qua tới 13.900 ngày đêm (tức là gần 40 năm) không ngủ. [​IMG] Người đàn ông gần 40 năm không ngủ.

    Theo lời ông Hai Ngọc thì vào năm 1973, sau một lần sốt mê man, tự dưng ông không tài nào chợp mắt được. Vợ chồng ông lúc đầu lo lắng, đã áp dụng bao nhiêu biện pháp để tìm lại giấc ngủ, từ khám bệnh, rồi uống thuốc nam cho đến thuốc bổ, kể cả thuốc ngủ, ai mách gì làm nấy nhưng đêm đến ông vẫn không thể ngủ, dù chỉ vài phút ngắn ngủi.

    Tuy bị mất ngủ, ông vẫn tỉnh táo, không thấy mệt mỏi căng thẳng gì mà cứ “khỏe phây phây”! Vào lúc gặp phóng viên năm 2006, ở tuổi 64 nhưng ngày nào ông cũng gánh 2 bao phân nặng hơn 50 kg trên đoạn đường 4 km để về nhà. Bây giờ, sức khỏe có giảm sút do tuổi tác, nhưng ông vẫn còn rất tinh anh.

    Trắng đêm với những vị khách lạ

    Cũng từ chuyện mất ngủ đã đem đến cho ông nhiều người quen mới. Một ngày không lâu sau khi Thanh Niên đăng bài, nhà ông Thái Ngọc tiếp một đoàn khách lạ gồm 5 người đàn ông ngoại quốc đến "chỉ xin được ở lại nhà với mục đích mục sở thị... kỳ nhân!". Theo giới thiệu, họ là người của một hãng truyền hình Thái Lan. Thông qua một người phiên dịch tên Bình, họ cho biết sau khi xem báo, thấy ông khá đặc biệt nên muốn xin ở lại một tuần để làm phim thực tế về căn bệnh mất ngủ của ông.


    Năm 2010, báo Dân trí trích từ Xinhua cho biết ông Thái Ngọc là người VN duy nhất trong số 10 dị nhân có khả năng đặc biệt trên thế giới được các tạp chí nước ngoài bình chọn năm 2010.

    Trước khi bắt đầu làm việc, họ kiểm tra xem trí nhớ của ông có bình thường không bằng cách: lần lượt chọn từng đồ vật nhỏ trong nhà và đánh số thứ tự từ 1 đến 9; sau đó cất hết và yêu cầu ông tìm lại những món đồ này cùng với việc đọc tên số thứ tự của nó. Thấy ông làm đúng phóc thì họ bắt đầu lấy dụng cụ tác nghiệp. “Chu choa, họ bắc camera quanh và trong nhà, phải đến hơn 10 cái lận”, bà Nguyễn Thị Bảy, vợ ông Hai kể.

    Những người khách không ở cùng trong nhà ông mà dựng lều ở khoảng vườn bên cạnh ao cá, cách nhà chừng 30m. Hằng ngày, họ ăn uống, sinh hoạt chung với gia đình. Hình ảnh từ các camera được dẫn đến một màn hình lớn trong lều và ở đó luôn có người giám sát nhất cử nhất động của ông Hai Ngọc 24/24 giờ.

    Đối với ông Hai, sự xuất hiện của những vị khách chẳng những không ảnh hưởng gì đến cuộc sống mà ông còn thấy vui hơn bởi có người thức cùng! Đêm, ông nấu nước sôi để đổ quanh lều của những người này vì sợ kiến cắn họ. Có đêm ông nấu rượu, họ cũng vô nhà xem. Mẻ rượu đầu tiên vừa ra lò, ông mời mấy người uống.

    Sau nhiều đêm giám sát ông thức trắng, những người khách yêu cầu ông vào giường nằm để họ đặt máy... ru ngủ. Theo lời ông Hai Ngọc thì cái máy này bằng khoảng bàn tay, phát ra tiếng rùng rùng đều đều mà nếu một người bình thường chỉ cần nằm và nghe khoảng một lúc là đã say giấc. Nhưng với ông vẫn không “xi-nhê” gì.

    Đêm là vậy, còn ngày ông vẫn vác cuốc ra đồng làm cỏ, chăm lúa, nuôi cá, cho gà ăn dưới sự giám sát của những người ngoại quốc. Ròng rã một tuần liền ăn ngủ dã chiến, đoàn Thái Lan cũng phải "chào thua". Trước khi về nước, những người này đề nghị ông đi qua Thái Lan để chữa bệnh, mọi chi phí họ sẽ lo chu tất, nhưng ông từ chối. “Tui quen với cuộc sống này rồi, với lại nhờ không ngủ mà tui làm nhiều việc cho gia đình. Bây giờ mà đi những 18 tháng thì ai ở nhà với bả”, ông Hai Ngọc vừa phân trần vừa hướng mắt nhìn bà Bảy đang lụi cụi nấu cám heo dưới bếp.

    Từ chối ước mơ một ngôi nhà

    Sau đoàn Thái Lan vài tháng là đến một đoàn làm phim của Anh. Như các đồng nghiệp trước, họ cũng thức cùng ông và sau nhiều ngày, họ đưa ông xuống khám bệnh, đo điện não đồ tại Bệnh viện Tâm thần Đà Nẵng. Kết quả khám mà ông cho chúng tôi xem, cho biết ông bị giảm lưu lượng tuần hoàn qua não do cường độ tống máu lên não bên trái giảm ở cả 2 hệ động mạch cảnh và đốt sống, sự biến đổi điện trở xảy ra chậm ở hệ động mạch đốt sống; bất đối xứng giữa hai bán cầu - đặc biệt ở hệ động mạch đốt sống. “Tui cũng không hiểu kết luận như vậy có phải là nguyên nhân căn bệnh của mình không nữa”, ông Hai băn khoăn.

    Khi đoàn Anh trở về, nhà ông tiếp tục đón một đoàn làm phim của Úc. Khác với những đoàn trước, họ đề nghị sẽ trả ông 30 triệu đồng với điều kiện kể từ lúc đó ông không được phép tiếp người lạ hay phóng viên, đoàn làm phim nào khác. 30 triệu đồng cách đây hơn 3 năm quả là một số tiền lớn với người nông dân nghèo miền sơn cước, mà giá trị trước mắt là ông có thể xây được căn nhà gạch đàng hoàng thay cho căn nhà đang ở lợp bằng phên, nứa, tôn rách...

    Nhưng, sau thoáng tần ngần, lão nông chân chất này đã quyết định từ chối vì lý do: “Tính tui muốn tự do, thích nói chuyện với mọi người. Vả lại, trước giờ có nhiều nhà báo, nhiều người từ xa lặn lội đến nhà tui chơi hỏi chuyện, chừ mà đồng ý theo lời đoàn Úc thì những người đến sau này gặp tui, họ phải ra về không. Như vậy thì tui áy náy và thấy tội họ quá!”. Nhắc đến đây, bà Bảy có phần ngậm ngùi tiếc nuối liền bị ông Hai Ngọc gạt phăng.

    Tính đến thời điểm hiện tại, ông Hai Ngọc đã tiếp hàng chục đoàn làm phim và phóng viên trong và ngoài nước như Thái Lan, Anh, Úc, Mỹ, Hàn Quốc... Dù vậy, ông chỉ biết thông tin báo chí nói về ông qua... hàng xóm, hoặc mấy đứa cháu xem rồi đọc và kể lại, chứ ông chưa tận mắt xem những thông tin viết về mình.

    Rồi ông mừng rỡ khoe rằng khoảng hơn 2 tháng trở lại đây, không biết do tuổi già hay nhờ uống thuốc bổ do lần đi khám gan ở Đà Nẵng về mà thỉnh thoảng sau khi uống vài ly rượu, ông “liu riu” mắt được gần nửa tiếng. Với lão nông ngót nghét 70 mùa xuân và gần 40 năm đêm trắng này, như thế đã là quá đủ!

    (Theo TNO) ​


    Nguồn : vnmedia.vn
     
  18. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Khô miệng, đau họng bởi tổn thương dây thần kinh

    7:05 AM Thứ năm, ngày 07 tháng tư năm 2011- Chuyên mụcĐời sống|Sức khỏe|


    Một số nguyên nhân chính khiến bạn mắc chứng khô miệng bao gồm mất nước, thuốc men, tổn thương thần kinh, nhiễm trùng, và bởi lối sống hàng ngày của mỗi người. Chứng khô miệng, y học gọi là Xerostomia, có thể do rất nhiều nguyên nhân khác nhau gây ra. Khô miệng và các triệu chứng đau họng thường có liên quan với nhau, bởi khô miệng dễ dẫn đến đau họng.
    Mất nước có thể là một ảnh hưởng trực tiếp do đổ mồ hôi quá nhiều, nôn mửa, tiêu chảy, bỏng, và mất máu. Khi có quá nhiều chất lỏng thoát ra từ cơ thể, bạn sẽ mất nước và sau đó dẫn đến một loạt các chứng như khô miệng, đau họng. Cách duy nhất để chống lại mất nước là bù nước, bằng hình thức uống trực tiếp hoặc truyền nước. Trong trường hợp mất nước trầm trọng, bắt buộc các bác sĩ sẽ phải truyền nước vào cơ thể cho bạn bằng một loại chất lỏng chuyên biệt thông qua tĩnh mạch.

    [​IMG]
    Một số người có thể bị khô miệng và đau họng sau những hoạt động hàng ngày, nhất là những người uống rượu và hút thuốc. Ngoài ra, những người hít thở qua đường miệng cũng sẽ khiến miệng mình bị khô. Bạn có thể đảo ngược tất cả những thói quen không tốt này bằng cách bỏ hút thuốc, giảm lượng đồ uống có cồn, và học cách thở bằng mũi thay vì thở bằng miệng.
    Một nguyên nhân nữa khiến bạn khô miệng và đau họng là do tổn thương dây thần kinh. Nếu cổ hoặc đầu bị ảnh hưởng bởi tai nạn hoặc thông qua phẫu thuật, bệnh nhân có thể gặp trường hợp khô miệng thường xuyên. Bởi vậy, bất kỳ người nào tin rằng mình đã bị tổn thương thần kinh nên đi khám bác sĩ càng sớm càng tốt.

    [​IMG]
    Hàng loạt các nhiễm trùng và bệnh nhiễm trùng cũng là nguyên nhân chính dẫn tới chứng khô miệng và đau họng. Có thể kể ra một số bệnh tiêu biểu như: bệnh tiểu đường, HIV, bệnh Alzheimer, bệnh thiếu máu, đột quỵ, viêm khớp, và các bệnh khác...
    Khi được kiểm soát đúng cách, các bệnh này sẽ không làm cho miệng bạn bị khô. Những người có các bệnh nói trên nên tham khảo ý kiến bác sĩ nếu sau một thời gian điều trị mà không thấy khá hơn.

    Đôi khi, khô miệng có thể được gây ra bởi một số loại thuốc men. Thuốc dị ứng, trầm cảm, lo âu, mụn trứng cá, và thuốc hen suyễn… tất cả đều có thể gây khô miệng và đau họng. Do vậy, hiểu một cách đơn giản, trong hầu hết trường hợp dùng thuốc, khô miệng là một phản ứng bình thường dễ gặp. Nếu sau khi ngưng thuốc mà người bệnh vẫn không hết khô miệng thì cần đi khám y tế sớm.

    [​IMG]

    Cách tốt nhất để chống lại một miệng khô là uống nhiều nước. Nếu đã uống rất nhiều nước mà không thể cải thiện chứng khô miệng do ảnh hưởng của thuốc thì người bệnh có thể tạm thời dùng biện pháp giữ ẩm toàn thân.
    Nước soda, rượu và các chất lỏng khác có thể không những không giữ nước mà còn làm cho cơ thể mất nước thêm. Vì vậy, nếu đang trong trạng thái mất nước như này, bạn tuyệt đối nên tránh các thức uống trên.
     
  19. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    An ninh bảo mật: “Đừng mất bò mới lo làm chuồng”
    Cập nhật lúc 15:56, Thứ tư, 06/04/2011 (GMT+7)
    [​IMG]
    Lightbox link Xem thêm: 1 ảnh



    Ông Nguyễn Viết Thế: "Đã đến lúc các cơ quan quản lý an toàn thông tin phải cùng nhau đưa ra giải pháp chung toàn diện cho quốc gia".



    NDĐT – Đó là khuyến cáo của ông Nguyễn Viết Thế, Cục trưởng Cục Tin học, Tổng cục Hậu cần kỹ thuật, Bộ Công an tại Hội thảo An ninh bảo mật – Security World lần thứ 6 khai mạc ngày 5-4 tại Hà Nội.

    Việt Nam đứng thứ năm về nguy cơ mất an toàn thông tin
    PGS, TS Phương Minh Nam, Phó cục trưởng Cục Tin học nghiệp vụ, Bộ Công an cho biết, dựa trên các bản báo cáo tổng hợp về an ninh thông tin của nhiều hãng bảo mật nước ngoài như McAfee, Kaspersky hay CheckPoint…, nguy cơ mất an toàn thông tin ở Việt Nam đang tăng lên khi nằm trong trong tổng số 10 nước có nguy cơ mất an toàn thông tin cao nhất trong năm 2010.
    Cụ thể, Việt Nam đứng thứ năm sau Trung Quốc, Nga, Ấn Độ và Mỹ về mức độ rủi ro mà ở đó người sử dụng và các nhà cung cấp dịch vụ internet có thể bị tấn công. Năm quốc gia còn lại gồm Đức, Malaysia, Pháp, Ukraine và Tây Ban Nha.
    Theo điều tra mới đây của VNISA cho biết: 33% doanh nghiệp cho biết họ đã phát hiện sự cố tấn công an ninh mạng, 29% doanh nghiệp không hề biết rõ hệ thống mạng của mình có bị tấn công hay không và có khoảng 22% doanh nghiệp phản hồi rằng họ không hiểu rõ động cơ đằng sau của các cuộc tấn công an ninh.
    Theo ông Nguyễn Viết Thế, Cục trưởng Cục Tin học, Tổng cục Hậu cần kỹ thuật, Bộ Công an, tại Việt Nam, nhiều doanh nghiệp phải đối mặt với việc hình thành và lan tràn nhiều biến thể virus mới, tấn công trên mạng ngày càng nở rộ với mục đích vụ lợi cá nhân cũng như mục đích kinh tế, thậm chí ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh và an ninh quốc gia.
    Theo đánh giá của một số chuyên gia về an ninh mạng, các tên miền .vn hiện đang đứng hàng thứ ba trong bảng xếp hạng các tên miền có nguy cơ bị tấn công (khoảng 15.000 website).
    Đặc biệt, đã có hiều trang web có tên miền .vn bị hacker tấn công dùng làm địa chỉ để chuyển hướng ngầm truy cập của người sử dụng đến các web chứa mã độc để cài cắm các phần mềm gián điệp vào máy người truy cập, đánh cắp thông tin cá nhân.
    Ngày 22-11-2010 là ngày đầu tiên hacker bắt đầu tấn công vào hệ thống website của báo Vietnamnet, đây là cuộc tấn công với quy mô lớn, liên tục và kéo dài, nó đã phá hủy hầu như gần hết CSDL đã lưu trữ 10 năm của báo VietNamNet.
    Đa số các trang web lớn của Việt Nam đều có lỗ hổng bảo mật và có thể bị chiếm quyền điều khiển. Hiện nay, trên mạng internet Việt Nam, có đến 90% các website được xây dựng trên công nghệ ASP.NET và sử dụng dịch vụ IIS 6.0, đây là lỗ hổng lớn nhất và vẫn chưa được khắc phục.
    Trong năm 2010 đã ghi nhận hơn 1.000 website ở nước ta bị tấn công từ các lỗ hổng đang tồn tại trên các website và các lỗ hổng trên các máy chủ hệ thống.
    Điện thoại di động thành “con mồi”
    Một hiện tượng nữa được các chuyên gia an ninh mạng cảnh báo là hiện nay việc đánh cắp tài khoản, thông tin cá nhân của người trên điện thoại di động, được hacker tận dụng và khả năng thành công rất cao thông qua tin nhắn hoặc thực hiện các cuộc gọi.
    “Cùng với sự phát triển của 3G, người sử dụng sẽ dễ dàng “lướt internet” chỉ bằng một vài phím bấm trên ĐTDĐ. Điều này cũng làm gia tăng các nguy cơ tấn công của virus đối với ĐTDĐ. Sau máy vi tính, ĐTDĐ ngày nay đã trở thành “con mồi” mới cho giới tội phạm công nghệ cao”, ông Nguyễn Viết Thế nói.
    Hàng loạt mẫu virus đã tấn công trực tiếp vào ĐTDĐ, nhằm làm tê liệt phần mềm hệ thống, thay đổi mật khẩu, từ đó dễ dàng đánh cắp toàn bộ dữ liệu bên trong máy và tự phát tán qua những máy ĐTDĐ khác thông qua danh bạ hoặc sóng wifi.
    Xét về mức độ nguy hiểm thì bị virus tấn công qua ĐTDĐ nguy hiểm gấp nhiều lần so với bị tấn công qua máy tính và mạng internet, bởi vì hầu như tất cả máy ĐTDĐ đều không được cài đặt phần mềm ngăn chặn hoặc diệt virus.
    Đồng ý với ông Nguyễn Viết Thế, ông Steven Scheurmann, Phó giám đốc kinh doanh phần mềm quản trị của IBM khu vực châu Á – Thái Bình Dương và Nhật cho rằng: “Hãy xem các văn phòng cơ quan chính phủ và doanh nghiệp, có rất nhiều người dùng các thiết bị di động, từ điện thoại, smart phone, đến Ipad, laptop ... Hôm qua, khi ngồi trong quán cà phê ở TP HCM, tôi thấy rất nhiều người vào internet bằng các thiết bị này. Xu hướng là 5-10 năm nữa, sẽ có thêm nhiều người làm việc từ xa. Nếu nhân viên làm việc trong phòng thì dễ quản lý, nhưng giờ đã khác: họ làm việc ở khách sạn, làm việc từ nhà, từ văn phòng của khách hàng... Tôi còn thấy nhiều người vừa sử dụng điện thoại vừa lái xe máy. Xu hướng này sẽ còn phát triển mạnh mẽ trong những năm tới”.
    Phát triển thông tin trên các thiết bị cầm tay là một xu hướng rất tích cực, tuy nhiên, ông Steven Scheurmann cho rằng, nó cũng đặt ra nhiều thách thức về việc bảo mật thông tin đối với người sử dụng các thiết bị này. Chúng ta không thể bắt nhân viên ngừng sử dụng các thiết bị. Thách thức của các tổ chức là phải biết nhân viên đang ở đâu và đâu là tài sản chúng ta đang nắm giữ.
    Cần tìm giải pháp tổng thể
    Có thể nói, chính sự chủ quan, hạn chế trong nhận thức, thiếu hụt về đầu tư an ninh thông tin của các doanh nghiệp, người sử dụng đã tạo tiền đề cho sự gia tăng các mối đe dọa và nguy cơ bảo mật. Điều này đã đặt ra yêu cầu đối với sự nhận thức đúng đắn về mức độ cấp thiết, tối quan trọng của an ninh mạng, bảo mật thông tin.
    Ông Deeprai Emmanuel Datt, Giám đốc khu vực ASEAN, nhóm giải pháp an toàn và bảo mật của IBM cho rằng, Việt Nam đã đặt mục tiêu phát triển mạnh mẽ ngành CNTT trong những năm tới, vì vậy vấn đề bảo mật thông tin của tổ chức và doanh nghiệp và vấn đề thiết yếu trong quá trình phát triển này. Tóm lại, chúng ta không thể đánh giá thấp những rủi ro có thể xảy ra.
    'Vấn đề an ninh thông tin có tầm quan trọng sống còn đối với các doanh nghiệp, đặc biệt khi các giao dịch trực tuyến đã trở nên ngày càng phổ biến hơn tại Việt Nam. Lời khuyên của tôi là không nên cắt giảm ngân sách cho an ninh bảo mật mà thay vì đó cần phải đầu tư vào đó một cách khôn ngoan hơn”, ông Nguyễn Viết Thế nói. Xác định “phòng ngừa” các nguy cơ gây mất an toàn thông tin là chính và phải có các biện pháp đối phó khi có các nguy cơ xảy ra.
    Trước thực trạng này, Việt Nam cũng đang tích cực đưa ra những chính sách, hướng đi mới nhằm thúc đẩy sự phát triển CNTT nói chung và an toàn bảo mật nói riêng. TS Vũ Quốc Khánh, Giám đốc VNCERT cho biết, năm 2011 là năm đầu tiên triển khai thực hiện các ý tưởng, kế hoạch chương trình nằm trong Đề án phát triển an toàn thông tin số quốc gia cũng như công tác bảo đảm an ninh thông tin một số dự án trọng điểm; đầu tư, nâng cao năng lực và đào tạo con người về an toàn thông tin; đầu tư xây dựng các quy trình quản lý, ứng cứu sự cố, đánh giá an toàn thông tin cho lĩnh vực này.
    Theo ông Thế, “Đã đến lúc, các cơ quan có chức năng bảo mật như VNCert, Hiệp hội An toàn thông tin, Ban Cơ yếu Chính phủ, Bộ Công an… phải phối hợp với nhau để đưa ra giải pháp chung toàn diện . Bởi không một cơ quan nào có thể đưa ra giải pháp toàn diện được nếu không có sự phối hợp đồng bộ”
     
  20. Ngốc@ỐcTiêu

    Ngốc@ỐcTiêu Thần Tài

    Nguyên văn bài thi chuyện nữ sinh 'yêu' thầy
    Cập nhật lúc :7:50 PM, 06/04/2011
    'Tôi như một con mèo chồm lên cắn vào môi thầy không kịp để thầy phản xạ. Tấm lưng thầy trượt dài trên chiếc ghế, tôi đặt tay thầy lên bộ ngực tròn căng thiếu nữ của tôi. Thầy đẩy tôi ra nhưng tôi vẫn cứ làm...'.

    >> Bài thi thử ĐH 10 trang kể chuyện 'yêu' thầy và có thai

    Theo một giáo viên của THPT Ngô Quyền (Hải Phòng), bài văn là của học sinh L.ương Thu H., học sinh lớp 12A5. H. là học sinh thi khối A, có học lực khá, ngoan. Ngoài ra H. rất thích viết truyện và đã có một số truyện được đăng báo. Bài thi văn dài 10 trang giấy thi kể về chuyện yêu và có thai với thầy chỉ là "câu chuyện giải trí" thí sinh viết ra trong 180 phút ngồi nhầm phòng thi. "Em này đăng ký thi thử môn Hóa nhưng không biết sao lại thành môn Văn nên trong thời gian thi đã viết ra câu chuyện này...", giáo viên này nói.

    Ngay phần mở đầu bài viết, thí sinh này đã tự nhận là bài viết lạc đề 100% và không cần thầy cô chấm điểm. Nội dung bài viết kể về chuyện của nhân vật "tôi" gắn với những kỷ niệm buồn: cha chết thảm vì tai nạn giao thông, mẹ có người đàn ông khác. Những mất mát và thất vọng khiến cô gái trẻ hướng tới một "cái gì đó chững chạc, già dặn, một người đàn ông chứ không phải một thằng con trai". Và người cô gái "chọn" là một thầy giáo hơn mình 20 tuổi.

    Cốt truyện mạch lạc, lời văn khúc chiết, chữ viết đẹp, sạch sẽ, tuy nhiên, bài thi bị cho điểm O vì hoàn toàn "lạc đề".

    [​IMG]
    Dưới đây là nguyên văn "bài thi" của H. trong giờ thi thử môn Văn, kỳ thi thử ĐH tại THPT năng khiếu Trần Phú, Hải Phòng:

    "Em là thí sinh ban A. Văn em chẳng biết gì! Nhưng 180p chẳng lẽ ngồi không. Em viết bài lạc đề 100%. Đây là câu chuyện thật. Em thay lời cô bạn thân viết nên. Câu chuyện không hay nhưng hoàn toàn có thật. Các cô không cần phải chấm điểm bài văn này!
    “ Chuyện của tôi! Chuyện của một ngày se lạnh cuối tháng 3. Cái ẩm ướt khiến tôi khó ngủ. Mở toang cửa mong tìm được gió. Không gió! Chỉ toàn ẩm ướt. Trên bầu trời, những đám mây lâu dần kết tụ, rơi xuống những hạt nước long lanh đong trên ô cửa sổ. Trông chúng như là những giọt nước mắt. Những giọt nước mắt cho số phận con người. Xa xa, cánh buồm trắng trôi trên một mặt hồ phẳng. Tôi nhớ tuổi thơ tôi!...
    Tuổi thơ không ai giống ai! Nó có thể đến từ mùi thơm trên mái tóc của mẹ, từ vị ngọt của chiếc kẹo vani.
    Tuổi thơ không ai giống ai! Nó có thể đến từ mùi thơm trên mái tóc của mẹ, từ vị ngọt của chiếc kẹo vani, từ bùn lấm lem trên áo, từ những ngày “đuổi bướm ngắt hoa, mẹ chưa đánh roi nào đã khóc”… Riêng tôi! Tuổi thơ tôi đến từ ngày cha tôi mất. Cha chết trong một tai nạn giao thông. Cha chết thê thảm lắm! Xác không còn nguyên vẹn. Người phải đi lượm từng cái xương còn chưa bị kẹp nát và nhặt nhạnh cẩn thận từng mảnh thịt của cha còn dính ở bánh công-te-nơ.
    Cha mất hai cái chân, một cái tay, một con mắt và một nửa hộp sọ. Biết thế nhưng người ta dù có cố gắng cũng chẳng nhặt hết được. Máu, thịt người, xương người, bùn đất và xăng xe hoà thành một mớ hỗn độn như người ta vừa mổ một con lợn. Phát sợ! Những đứa trẻ con khóc ré lên chạy vào lòng mẹ, còn những người đàn ông thì bình tĩnh hơn, họ lấy tấm vai to đùng của mình để vợ con nép vào và cố phóng thật nhanh qua chỗ tai nạn đó. Và tôi chắc, những ai yếu bóng vía hoặc có tính hay sợ ma nhìn thấy cảnh đó chắc dễ cả tháng không dám ăn thịt nữa.
    Người ta không cho mẹ nhìn cha, người ta sợ mẹ không chịu nổi. Rồi cứ thế, cứ thế người ta làm tang cho cha. Tang cha to lắm, hai đội kèn trống, dựng năm cái rạp cứ ỉ ôi cả ngày lẫn đêm không ngớt. Mẹ mặc áo xô trắng to đùng, quàng một miếng vải trắng ở đầu và ở lưng. Tôi cũng mặc, nhưng em tôi không, vì nó còn bé quá, lại cứ khóc ngặt nghẽo nên người ta thôi.. Âm thanh đám ma thật hỗn tạp và ầm ỹ. Tiếng ông trưởng ban tang lễ bắc loa mời viếng, tíếng nói xì xầm và tiếng bước chân rầm rập của từng đoàn người xếp hàng vào viếng, tiếng mời trà nước, tiếng người ta chia buồn, tiếng em gái tôi tức tưởi khóc mếu cả ngày đòi mẹ….đặc biệt là với tôi hơn cả là tiếng khóc của mẹ tôi.
    Mẹ khóc nhiều lắm. Mẹ khóc từ khi biết tin cha mất đến khi đưa ma cha, lúc nào cũng thấy mẹ khóc. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má vẫn còn đang căng tràn nét thanh xuân. Hai con mắt đen láy bỗng đục ngầu đầy nước mắt và dại hẳn đi. Hàng mi dài lâu ngày mới được dịp “tắm rửa” thoải mái tới như vậy nên chúng bỗng trở nên đậm nét hơn. Đôi môi mẹ tôi nhợt, áo chỗ còn bị toác chảy máu vì mẹ khóc nhiều quá.
    Nước mắt thấm trên cổ áo, vai áo mẹ và lên cả đầu chúng tôi nữa. Mẹ ôm hai chúng tôi, mẹ khóc! Hồi đó, tôi còn quá bé để kịp hiểu tại sao mẹ tôi phải khóc nhiều như vậy. Cha tôi mất, tất nhiên tôi cũng khóc, khóc tại vì tôi nghĩ rằng từ nay sẽ không có ai cho tôi đi công viên chơi chủ nhật nữa, sẽ không ai kể chuyện ma cho tôi và đưa tôi đi học nữa…chỉ có vậy! Khi tôi biết nhận thức, cha đã ít ở bên tôi. Cuộc sống mưu sinh đã khiến cha phải đi xa nhiều hơn là thời gian ở bên hai mẹ con nên tôi không cảm nhận được sự thiếu vắng khi cha đã không còn nữa. Có lẽ chuyện cha chết với tôi khi ấy cũng chỉ bằng một chuyến cha đi xa.
    Vậy tại sao mẹ cứ khóc hoài vậy? Tôi không hiểu, tôi cũng không dám hỏi vì người ta dặn tôi để mẹ tôi được nghỉ. Và ngay khi tang cha xong, tôi cũng bẵng đi không hỏi nữa. Năm qua năm, tôi lớn dần lên. Hình như một đứa trẻ sống không có ai che chở thì thường lớn nhanh hơn những đứa trẻ bình thường. Tôi đã biết suy nghĩ nhiều điều về cuộc sống. Và chính khi ấy tôi cũng đã tự trả lời được cho câu hỏi của tôi: “Tại sao mẹ tôi lại khóc nhiều thế?”.
    Giờ tôi đã hiểu, mẹ khóc không chỉ vì mẹ biết từ giờ phút ấy mẹ mất đi một người chồng mà mẹ khóc còn vì lý do hơn; từ nay mẹ sẽ mất đi rất rất nhiều thứ mà người ta không bao giờ nói được bằng lời khác. Quả thật chẳng sai. Trước đây, cha lấy mẹ hai gia đình ra sức cấm cản không phải vì mẹ tôi không xinh mà ngược lại mẹ tôi vô cùng mặn mà, nước da trắng hồng, đôi môi son đỏ, sống mũi dọc dừa, dáng người thon thả, hay cũng chẳng phải tính cách mẹ không tốt vì gia đình bên mẹ tôi 4 đời làm nghề giáo, ngay bản thân mẹ tôi cũng làm nghề giáo, không thể nào chê trách gì trong nết ăn nết ở của mẹ tôi.
    Đơn giản chỉ là vì một chữ “nghèo”. Nhà nội chê nhà ngoại nghèo, chữ không mài ra được mà ăn, vả lại “lấy con vợ làm chữ về để dạy chồng à!” – trích nguyên văn lời của cụ nội tôi mà sau này khi tôi lớn có đôi lần mẹ kể lại. Còn nhà ngoại chê nhà nội “lắm tiền nghèo chữ”, tiền chết không mang đi được, không có tí tri thức nào, thương nhân là tư sản, tư sản là bóc lột, cách mạng ghét, căm thù và đào thải “kẻ bóc lột”.
    Thế đấy! Thế mà cha mẹ tôi vẫn tới với nhau đấy. Ông nội từ cha tôi, cha tôi vẫn lấy mẹ, còn ông ngoại sau này thì mất sớm. Cũng chính vì lấy nhau mà hai bên không “môn đăng hậu đối” như thế nên sau mẹ tôi khổ lắm. Cha chết, người ta đuổi khéo ba mẹ con tôi ra đường. Không đuổi được, người ta nói vào nói ra, cạch khóe, chửi đổng, nhiếc móc cả ngày nhưng mẹ vẫn bỏ ngoài tai. Mẹ chẳng quan tâm.
    Người ta chửi mẹ mặt dày, người ta tới tận cơ quan mẹ nói xấu nhưng mẹ vẫn chẳng mảy may quan tâm, cũng không giải thích. Tôi hiểu mẹ, nếu chỉ có một mình mẹ, mẹ đã đi lâu rồi, không cần ai phải nói bóng nói gió. Nhưng mẹ còn hai chúng tôi. Nhà là nhà của cha tôi, cái hồi cha tôi sống, cha và mẹ làm ăn, tích cóp mãi mới xây được cái nhà cấp bốn thay thế cái chỗ ở ọp ẹp mà mỗi lần mưa bão thì khổ thôi rồi, trời đất ơi. Một mình mẹ, mẹ chẳng cần gì, cơm rau cơm mắm cũng xong. Nhiều lần bị người ta chửi rủa, mẹ ức quá, trốn xuống bếp khóc. Nhưng khi mẹ nghĩ tới hai chị em tôi, mẹ gạt đi đôi hàng nước mắt. Mẹ mà dẫn tôi và em ra khỏi căn nhà này thì sẽ đi đâu.
    Lương giáo viên nghèo lắm! Đời mẹ ăn cơm rau mắm đã quen rồi và ăn tới khi chết cũng được. Nhưng còn chúng tôi, chúng tôi phải được ăn cơm với cá với thịt. Người ta đã sống trong cái khổ quen rồi thì cho sung sướng cũng chả thèm, nhưng cuộc đời chúng tôi không thể lập lại cuộc đời mẹ…Và mỗi lần nghĩ thế thì mẹ tôi lại có thêm một chút nghị lực để đứng dậy, chống đỡ với mọi bão táp phong ba ngoài kia che chở cho chúng tôi.
    Vài cái Tết nữa cũng trôi qua. Xuân năm ấy tôi mười tám. Mười tám tôi giống hệt mẹ tôi, cũng nước da ấy, màu tóc ấy, ánh mắt, nụ cười, dáng người ấy. Là con trai trong lớp cũng hay theo tôi, nhưng tôi chẳng thiết. Vì chê chúng nó trẻ con. Những đứa con gái mà mất cha sớm thì thường hay như thế, thích tìm một cái gì đó chững chạc, già dặn, một người đàn ông chứ không phải một thằng con trai. Tôi muốn tìm người dựa vào thay thế cha tôi.
    Tôi đã tìm thấy một người và duy chỉ có người đó làm tôi chú ý: đó là thầy giáo của tôi. Thầy hơn tôi hai mươi tuổi, thầy giỏi, rất giỏi, thầy là mẫu đàn ông mà lâu nay tôi vẫn mong đợi. Nhưng chỉ tiếc, thầy đã có gia đình. Mà cũng đúng thôi, có gì để mà lạ, mà tiếc đâu. Người đàn ông như thế thì bao cô gái mơ. Thầy chưa có gia đình thì đó mới là điều lạ…Trong con mắt cầu toàn của tôi, thầy là người tôi “ thích” và làm tôi “rung động” đầu tiên… Cũng chính vì vậy mà tôi học môn của thầy rất tiến bộ và luôn cố gắng đạt điểm cao nhất. Tôi luôn muốn trong mắt thầy, tôi là học sinh ngoan hiền và giỏi. Tôi muốn thầy gọi tôi và khen riêng tôi trong mỗi giờ trả bài… Thầy trong mắt tôi đẹp lắm.
    Có thể mọi chuyện vẫn sẽ cứ thế, cứ thế tiếp diễn êm ả và “tình yêu” bé nhỏ của tôi dành cho thầy tôi cũng sẽ mãi im lặng như thế nếu không có một ngày… Một ngày, khi tôi về nhà, tôi thấy trong nhà tôi có thêm một người nữa. Và tất nhiên, nếu đó là một người đàn bà thì có lẽ chẳng có gì để nói lại, đáng nói đó là một người đàn ông, một người đàn ông tôi chưa bao giờ gặp . Tôi thấy cái cách mẹ tôi mời ông ấy thật hiền lành và dịu dàng. Đôi môi mẹ nở lên một nụ cười lấp lánh. Ánh mắt mẹ dường như cũng long lanh hơn. Khuôn mặt rạng rỡ ấy hình như đã lâu rồi tôi chưa thấy và đặc biệt hơn, chiếc áo cánh sen ấy hình như cũng đã rất rất lâu rồi, kể từ sau khi cha tôi chết mẹ tôi không còn mặc nữa.
    Tôi hỏi ai, mẹ bảo bạn cha tôi. Tôi không tin và cũng chính bởi vì tôi không tin vào câu trả lời của mẹ cộng với sự thay đổi của mẹ mà không hiểu tại sao mà trong long tôi bỗng trào lên một sự khó chịu tột đỉnh với mẹ tôi. Tôi linh cảm về người đàn ông đó sẽ chen vào để thay thế cha tôi, người đàn bà ba mươi chín tuổi mà da vẫn còn căng mịn, trắng phau chưa hề có vết đồi mồi, tóc vẫn còn đen láy, đôi chân dài mịn màng lộ ra sau chiếc đầm công sở và hàng cúc sơ mi không đủ để che hết các nét ngực vẫn còn căng tròn của mẹ.
    Chao ôi ! Mẹ đẹp quá, mẹ vẫn đẹp, thời gian không giết đi cái đẹp của mẹ mà chỉ càng làm nó trở nên mặn mà hơn. Mẹ vẫn còn đẹp. Cái đẹp của mẹ khiến đàn ông vẫn còn nhiều người theo đuổi. Tôi biết mẹ còn trẻ, mẹ vẫn còn có thể tìm tình yêu khác. Lý trí của tôi nói như thế, tôi biết như thế mới đúng.
    Nhưng trong cuộc đời này đâu phải lúc nào người ta cũng làm theo lý trí kể cả khi người ta biết đó là đúng thì phần tình cảm, cái phần nói điều ngược lại vẫn chiếm ưu thế hơn. Mẹ là của tôi, của em gái tôi, của cha tôi (dù cha tôi đã chết) … mẹ lấy người đàn ông kia rồi sao? Tôi ghét sự có mặt của ông ấy trong gia đinh tôi, Và rồi, mẹ tôi có sinh thêm em bé nữa không?
    Tôi chỉ có một đứa em, tôi không thích có thêm ai nữa. Tôi ghét sự thay đổi hoặc xáo trộn. Nói chung là như thế. Tôi ghét người đàn ông ấy không phải vì ông ấy làm sao, ông ấy chẳng làm sao cả, cũng đạo mạo, cao lớn , xem chừng là tốt tính. Nhưng tôi ghét ông ấy, căm thù và tôi đâm ra cáu gắt cả với mẹ tôi. Tôi ghét đến giận chỉ là vì tôi nghĩ người đàn ông ấy sẽ rất có thể thay thế cha tôi. Sự “ghét” ấy bắt nguồn từ lòng ích kỉ khi tôi nghĩ mẹ không là của riêng tôi nữa …
    Một lần trong bữa ăn, mẹ ngỏ ý: “ Con nghĩ như thế nào nếu mẹ muốn “kết bạn” với bác ấy”. Câu nói của mẹ như làm thổi bùng lên ngọn lửa giận dữ trong tôi. Mọi phán đoán và lo sợ đã thành sự thật, tôi đập bàn, khóc tức tưởi, thay áo và chạy khỏi nhà. Đêm ấy mưa to lắm, bảy rưỡi mà trời đen như mực.
    Trong đầu tôi nghĩ tới thầy, tôi chạy đến trường, thầy vừa dạy xong một ca, học sinh đã về hết, tôi ướt nhẹp, đứng cửa phòng. Thầy thấy tôi, nói tại sao tôi lại ở đây, tôi không nói gì chạy thẳng tới ôm chặt thầy, tôi không nghĩ gì cả. Tôi và thầy ngồi dựa vào chiếc ghế bàn mộc. Tôi vẫn ôm chặt thầy, tôi khóc nức nở và kể cho thầy nghe mọi chuyện.

    Theo một nữ nhà văn trẻ, việc một nữ sinh lớp 12 viết chuyện về tình yêu, thậm chí có yếu tố tình dục, không nhất thiết phải trải nghiệm thực tế, mà có thể chỉ cần theo dõi qua phim, truyện, internet... “Học sinh này đã từng có chuyện đăng báo thì việc hư cấu, miêu tả các tình tiết trong câu chuyện cũng không có gì là lạ”, nhà văn này nói.

    Thầy ôm lấy tôi, im lặng một chút và nói sẽ đưa tôi về nhà nhưng tôi không chịu khóc thêm một lúc rồi tôi nín, tôi nhận ra thầy vẫn đang ôm tôi, cái ôm của một người thầy. Nhưng khi ấy, tôi không hiểu đó là cái ôm của một người thầy hoặc thành thật là tôi đã hiểu nhưng cố tình không hiểu. Mười tám tuổi, lần đầu tôi được một người đàn ông ôm, trong lòng tôi trào lên một cảm xúc rạo rực, tôi mân mê cái cúc áo của thầy. Áo thầy ướt hết vì ôm tôi. Rồi tôi vo tròn làm tuột nó mà thầy không biết. Một chiếc, hai chiếc rồi tới chiếc thứ ba….
    Thầy nhận ra và nhìn xuống. Tôi như một con mèo chồm lên cắn vào môi thầy không kịp để thầy phản xạ. Tấm lưng thầy trượt dài trên chiếc ghê, tôi đặt tay thầy lên bộ ngực tròn căng thiếu nữ của tôi. Thầy đẩy tôi ra nhưng tôi vẫn cứ làm. Tôi không hiểu tôi đang làm gì nữa. Tôi nằm lên thầy, tự cởi áo trong khi thầy vẫn cố gắng đẩy tôi ra….. Tôi không hiểu sao khi ấy tôi to gan tới thế. Và thầy tát tôi. Tát rất đau…..
    Cái gì xảy ra vẫn cứ xảy ra dù đúng dù sai nó vẫn xảy ra. Còn chuyện gì đã xảy ra tuỳ vào cách chúng ta suy nghĩ. Hai tháng sau cái bụng tôi ấm ách, tôi có thai. Mẹ tôi biết mọi chuyện. Nhưng bạn bè và người xung quanh tôi không biết. Mẹ không la mắng tôi nhưng mẹ khóc. Mẹ khóc như cha mất. Hôm sau hai mẹ con tôi cũng thoả thuận một điều, tôi đi phá thai, chuyển trường, tiếp tục học như bình thường còn mẹ tôi sẽ từ bỏ người đàn ông và mọi người đàn ông khác tới sau.
    “Cuộc sống xung quanh ta không bao giờ xấu hơn hay đẹp hơn mà chỉ thực hơn tôi”…
    Câu chuyện này với các cô có lẽ không có ý nghĩa gì nhưng với em nó lại có rất nhiều ý nghĩa. Ý nghĩa cho riêng em!".
    Hải An​