Có những mối quan hệ lạ lắm, không phải là người yêu, cũng không phải là bạn, càng không phải người dưng, thế nhưng lại không thể nói với nhau điều gì nữa. Cái tồn tại trong họ chỉ là hai chữ “đã từng”, mặc nhiên 1 trong 2 người sẽ có 1 người vẫn nặng mang và quan tâm lặng lẽ. Đó là người ở lại, đó là người đã cho đi nhiều hơn…
Không phải cứ tạnh mưa thì sẽ có cầu vồng.. Cũng như là….. Không phải cứ có 1 người hết lòng yêu thì sẽ có 1 người đáp lại. Và, Không phải cứ có 1 người mòn mỏi chờ đợi, thì cũng sẽ có 1 người vì ta mà trở về…
“Lời đã nói, tay đã buông, thì trái tim không nên hối hận. Khi quyết định chia ly thì bản thân cũng hiểu rằng tình yêu ấy không vững bền, không có tương lai. Rồi thời gian sẽ giúp hai kẻ từng-trong-cuộc làm việc mà nó luôn giỏi nhất: xóa tan đi mọi thứ!” – Con gái phải mạnh mẽ –
Hóa ra trên đời còn có chuyện như vậy. Có đôi khi chúng ta rất yêu một người, yêu đến mức chết đi sống lại, chỉ mong cầu một ngày đối phương sẽ thấu hiểu và đáp lại tấm chân tình, nhưng nào ngờ đâu, đến khi họ đáp lại, chúng ta vốn đã thay lòng. Rất lâu sau này tôi mới hiểu một điều. Khi giây phút chờ đợi trôi qua, mọi sự hồi đáp dù chân thành bao nhiêu cũng chỉ là vô tác dụng. Giống như khi chúng ta thích một người, cho dù thích bao nhiêu, nhưng “thích” nó cũng chỉ có giới hạn chứ tuyệt nhiên không phải vô hạn. Vậy mới nói, gặp đúng người, còn cần đúng thời điểm. Chờ đúng người, nhưng đồng thời người cũng phải quay về đúng lúc, còn không thì bỏ lỡ. Nhưng đáng tiếc thời gian không chờ đợi ai bao giờ. Chậm một phút, chậm một đời. ....... mèo ........
Có lẽ cũng đã đến lúc tôi nên bỏ bớt một số thứ ra khỏi cuộc sống của mình, ví như những mối quan hệ đã cũ, những người đã từng rất thân, nhưng theo thời gian thì mọi thứ trở nên nhạt nhoà và sáo rỗng, lâu lâu có việc thì pm đôi ba câu, hẹn hò nhau chỉ để ăn uống, kể lể dăm điều vớ vẩn chẳng có gì sâu sắc. Họ, những con người đã một thời tôi xem là tri âm, tri kỷ, nhưng đã đổi thay đến lạ lẫm và đáng sợ, cả về cách suy nghĩ, cách sống lẫn niềm tin. Tôi chọn buông bỏ, không phải là cái cớ để phủ nhận những gì đã trải qua, tôi chọn buông bỏ để giữ lại giữa chúng ta những gì đẹp nhất, lung linh nhất của những tháng ngày đã trở thành xưa cũ, để nếu sau này có vô tình gặp lại, vẫn còn thấy trong đôi mắt nhau những kỷ niệm trong veo giữa vẩn đục cuộc đời. ... say good bye ...
nếu bạn chọn buôn bỏ ...thì tâm phải an lạc ...trí phải sáng ngời...thân còn nguyên vẹn...chúc bạn thành công...gbye my...