Bởi lòng đã trót nặng thương Thôi ta đứng lại nhường đường anh qua Người đi vui với một người Biết chăng một người đang cười mà đau
Nhà anh nhà em cách hai đoạn đường dài Tuy xa mà gần tuy gần mà xa Rồi còn xa mấy nữa khi em đi lấy chồng Một chiều thu úa lá Một con đò sang sông Một cõi lòng băng giá Một thoáng buồn mênh mông.
Vàng cây lá bay, đôi tay ngây buồn mang suy tư về Này đôi mắt nhung, kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng Em có nghe ngoài phố đang kết hoa Bao nhiêu sắc hoa là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ.
Trong cái lạnh- trong cái rét- trong cơn bão- trong tai họa ập đến ...cơn đói của chính ta...thì củ khoai có khi ta muốn quỳ lạy nó