Hôm lọ đi sút cây Mai để phòng chơi.. Thấy con bé bán Mai trông luột da phết, tôi phi vầu nghía, coi như công đôi việc..... nhìn thấy tôi phát là ló chỉ ngai chậu nài bẩu: Chú chơi chậu nài đi thế Phu – Thê đấy… hàng hiếm.. Tôi bẩu: Phu - Thế đ-éo sao không gọi là thế Mẫu – Tử, Phụ - Tử hay Huynh – Đệ mà lại là Phu - Thê..? Cỏn bẩu: Chú có thấy Cây thấp đằng trước ló chổng đuýt lên gòi Cây cao đằng sau ló dí mõm vầu ngưởi ko…? Ờ chuận, chuận, tiên xư anh Tào tháo..... Ngài xưa bằng tuổi mài Chú chả biết đếch.. bọn mài giờ giỏi nhể, giỏi nhể..hề hề. Thế chú quyết ngai, quyết ngai.. hehe.
NHẬT KÝ LÀM VỢ CỦA CỤ BÀ (Rình mãi mới đọc trộm được, hí hí) Ngày 14 tháng 2 năm 2016 Nay là ngày Va-linh-tinh Đêm. Thấy tiếng cửa nhà lạch xạch mở, biết là zai nhà về. Vì lúc tối báo về muộn nên mình biết ý ra khoá cửa ngoài để đêm hôm nhỡ có ngủ khỏi gọi cửa. Gây mất trật tự xóm làng. Vội tắt máy, nằm tư thế khêu gợi như đang ngủ say. Hí, ngủ cũng phải đẹp nhìn nó mới phê. Đỡ phải giơ chân khều, mỏi lém. Nhiều lúc còn không ăn thua, thi thoảng bị tẽn tò ngại chết đi được ý. Hihi. Thấy điện bật sáng choang. Zai nhà đứng sững đầu giường, chắc đang đắm đuối ngắm mình. Hí...hí... Nhem nhem cho chết thèm. Tiếng zai nhà lầm bầm. Ơ, ngủ gì mà say thế. Vừa mới thấy on phây xong đã thấy cái bà này ngủ say như chết rồi. Tài thật. Tivi thì vẫn bật. Nghĩ thầm. Hứ, mới có tí tuổi mà gọi vợ là bà rồi. Hay trong mắt hắn chả có nhẽ mình lão thế sao? Điên thế. Quả này không thèm dạng vừa nữa mà sẽ phải dạng banh cho sốc hàng luôn. Nói là làm, vẫn điệu bộ ngủ say, mình xoay người trở mình dang chân cỡ max.Tủm tỉm trong lòng, đỡ được không hả lão zai nhà, hihi. Gái U18 cũng chỉ là đinh gỉ thôi. Bài này có phải là ai cũng sử dụng thành công đâu. Hình như giai nhà đang lặng ngắm mình. Vì thấy không gian tĩnh lặng đến khác thường. Há há, đỉnh của phê luôn roài, gừng càng già càng cay, nghe chửa. Thấy tiếng loạch xoạch cởi quần áo có vẻ rất vội vàng, á à, nóng rồi phải không cưng? Hihihi. Nào có dám gọi vợ là bà nữa không, quả này lọt vào bẫy ta rồi, thoát vào mắt. Em! Em ! Ngủ thật à, dậy làm cái đi. - tiếng zai nhà dồn dập gấp gáp, tay bóp bóp vào bắp chân mình rồi lần lên đùi non rất chi là cuồng nhiệt. Kích thích để dạo đầu đây mà. Hí..hí... Nôn rồi hả cưng. Hãy đợi đấy. Ư..ư... Thôi, em mệt lắm..... Vừa nói mình vừa lấy cớ tranh thủ xoay người khép chân dáng vẻ ngái ngủ. Dạng từ nãy đến giờ mỏi hết cả háng, khép chặt đùi cho hắn thèm. Hé mắt nhìn, thấy hắn đang tủm tỉm cười nhìn mình đắm đuối. Lâu lắm rồi, từ lúc sinh nhóc con tới giờ mới thấy dáng vẻ này, kích thích ghê nhưng chưa thèm nhích. Khoai chưa ăn thì vẫn còn nóng nhề. Ơ tê ka, khoái thế chứ lị. Tiếng zai nhà van vỉ tha thiết. Dậy, làm cái cho nóng đi nàng. Không phí bao nhiêu công của người ta.- giọng có vẻ nũng nũng. Nghĩ thầm. Hứ, đây còn bao nhiêu lần phí công mà còn chả thèm kể. Ăn nhạt mới biết thương mèo. Hihihi. Uể oải mở mắt ra nhìn thấy đối tượng đã nuy 98% rồi. Hihi, thật đúng là. Nhưng vẫn phải kiêu tí đã. Thôi mình đi tắm đã đi, người dính mồ hôi thế này, nóng gì mà nóng. Hả, tôi gọi bà dậy ăn cái bánh mì tôi mua về cho bà vì tôi biết tôi không ở nhà là bà nhịn không nấu cơm. Chứ ai bảo bà ấy đâu. Đang mệt bỏ xừ ra, tắm nhanh rồi ngủ luôn đây. Nói xong hắn vùng vằng nuy 100% vào phòng tắm. Hừ, thế thì đi tắm đi. Đây không đói, ngủ tiếp đây. Làm người ta cứ tưởng.... Haizzz........!
Cho tôi thở một tí thơ Đặng mồm bớt thối đêm mơ dáng Kiều. *** Đã qua lễ thánh tình yêu Em hoang mang cả một chiều bún riêu Còn tôi nện bước liêu xiêu Ất ơ vắt vẻo con tiều xác xơ Thế rồi tụt xịp làm thơ Ống bơ làm nhạc, ơ hờ làm khuông Dán lên mành chỉ treo chuông Nghêu ngao tôi hát giọt suông não nề Đời là một cõi ê chề Tình là một cõi lòng mề ung thư Kỷ niệm như thể khí hư Chia ly lại cứ tưởng như đang gần *** Giờ em ở cuối sông Ngân Tôi đầu Ô Thước rửa chân cho người.
NGHIỆP VỤ Sáng ngồi Café với ông bạn nối khố làm bên an ninh trong Tây Nguyên mới ra công tác. Anh em vừa ăn diệu tháng trước trong Đăklăk xong, nay nhìn mặt nó bị vết thâm to tướng tôi hỏi bị Phạm nó đấm, hay vợ vả đấy..?? Cỏn bảo: Đ-éo đâu đuổi Phạm trượt chân đập mặt vào gốc cây. . Cỏn kể: Tuần trước đoàn của tao hơn chục vị đuổi theo hai thằng Phạm trong rừng. Thằng nhỏ con hơn chạy sau, cứ chạy được đoạn nó lại quay lại...bọn tao hãi vãi cả cứt., đoán là nó chờ bọn tao đến gần mới rút chốt quăng lưu đạn, đkm thằng này lì thật... Nên lúc nó quay lại cả đoàn tao quay lưng cong đít chạy.., đuổi thì đuổi đấy nhưng thực sự vẫn Camarun, cả đoàn cố gắng giữ khoảng cách an toàn. Đ-éo đùa được cùng đường nó quẳng cho phát lựu đạn thì vỡ mồm. Đến gần tối mới tóm được chúng nó, bực quá tẩn phủ đầu cho mấy phát. . Lúc hỏi cung Sếp tao trực tiếp hỏi thằng chạy sau Sếp: Mày cố tình quay lại tạo khoảng cách gần bọn tao để quăng lưu đạn đúng ko? Nhưng mặt nó cứ ngơ ngơ chắc vừa bị tẩn cho mấy phát xong đang choáng. Sếp gằn giọng: Đúng không..? Khai mau, lưu đạn mày bỏ đâu rồi…? Nó khai: Em có lưu đạn đâu mà quăng..? Sếp: Mấy lần mày chạy ngược lại định quăng bọn tao còn ko thành khẩn mau..? Nó khai: Mấy lần quay lại đó là em bị tuột dép….… hehehe.. Lịt cụ mặt Sếp như ngỗng ỉa..
CHUYỆN NGƯỜI NHỚN... Cứ mỗi đận Trung Thu về tôi lại bồi hồi tệ, cảm giác nó cứ thế đ-éo nào ấy. Lại nhớ quê, nhớ thời thối tai khai bẹn..., bao nhiêu kỉ niệm nó cứ ào về dư vỡ đập…. Mẹ tiên nhân nhẽ lẩn thẩn thật dồi. . Đấy.! lại nhớ cái đận ấy tầm này làng có Đội chiếu bóng lưu động về chiếu ở bãi bóng trước trụ sở UBND xã, bọn trẻ con cứ gọi là ỉa ban nhân dân, tiên rân mấy thằng ranh.. He he . Gớm hôm đấy có chiếu cái phim đ-éo gì ấy của Liên Xô bắn nhau cứ chiu chíu, ác lắm… tên nhân vật thì khó nhớ bỏ bà đọc cũng trẹo hết cả mõm tuyền Ivan tayto như phích mí Nicolai nhai dép xốp ... Dạo đấy tôi tầm lớp 3 lớp 4 gì đấy nên chả phải mua vé chen vào ngồi ngay từ sớm dư người lớn.. oách thật. . Xem phim toàn ngồi bệt ngay dưới sân… Cánh vòng ngoài thì phải đứng vì ngồi thì khuất đầu… Ai cũng cố đến sớm để được chỗ ngồi gần, người lớn thì còn kê dép hay lót lá chuối khô chứ trẻ ranh bọn tôi là cứ bệt luôn. Vì ko có ghế nên đã ngồi xem là ngồi từ đầu đến cuối, buồn đái cũng cố mà nhịn, ai ko chịu được chen ra đi đái là mất chỗ. Hôm đấy phim đang hay, bắn nhau đang gay cấn, hồi hộp lắm, đang chết như trong phim.. thì tôi thấy hai cái bác tầm trung trung tuổi chắc cũng cỡ tuổi tôi bây giờ…, ngồi cạnh tôi tý tý lại nói chuyện, bực đ-éo chịu. Chiện dư lày: . Bác gái bảo: Ôi. nước gì đây? Bác trai: Nước Liên Xô vĩ đại . . 4 phút sau Bác gái: Cái anh này hay nhỉ? Bác trai: Màn này ko hay màn sau mới hay . . 3 phút sau Bác gái: Anh làm cái gì thế? Bác trai: Tôi làm chủ tịch xã Bác gái: Ông có thôi ngay đi ko?? Bác trai: Thôi là thôi thế nào. Nhân dân tín nhiệm tôi cứ làm . . 2 phút sau Bác gái : Loại mất dại.. Bác trai : Uh. Liên xô nó lạnh nhể, cứ mát dượi. Bác gái : Đồ khốn nạn Bác trai : Bốn lạng là bốn lạng thế nào, tôi tính phải nửa cân. . . 1 phút sau Bác gái : Đồ mặt dầy Bác trai : Dầy càng dai, gai cào không rách Bác gái : Tao đái vào mặt mày bây giờ Bác trai : Đái đi, đái đi.. đái để tôi nhìn bím tý... hế hế. . Hồi đấy tôi bé tý chả biết gì nhưng tôi bực lắm, mẹ tiên nhân hai cái ông bà này, người nhớn mà chả cóa ý cóa tứ gì, phim đang hay đến đoạn gay cấn, đang bắn nhau chiu chíu... mà cứ nói chuyện riêng mất trật tự bỏ mẹ, đúng là chả ra cái nàm thao.../.. Hehehe.
Quán..." Bụi Mận" lai rai có nhậu hoài ..........say nghỉa say tình rụ hỏng say ..........nâng ly cạn chén,vùi tâm sự ...........danh lợi tranh giành ai....mặc ai !
NGOẠI TÌNH LUẬN . Con người cũng là giống vật, có con đực, có con cái và đương nhiên, có nhu cầu duy trì nòi giống. Ti diên, người thích hoạt động của duy trì nòi giống hơn sinh con (giống tu hú). Và cũng như loài khác, con người cũng có kẻ sinh được con, có đứa hoạt động tình dục mạnh nhưng không có khả năng tự diên này. Nhẽ được cái nọ thì mất cái kia. . Đây, cụ xin bàn về việc ACE có chồng, có con, có vợ vưỡn đi kiếm thêm cái ái tình bên ngoài. Chuyện say nắng say nóng tôi bỏ qua, thôi thì nhiều bài bàn rồi. Đây chỉ dứt điểm vào chiện ACE phát hiện ra đối tác kiếm thêm, mình nên làm gì. . Chửi nghệ thuật, đánh ghen, tạt acid, nói thiệt, tuyền vô dụng cả. Cơ mà lúc con người cáu giận, tuyền làm trò vô dụng. Hãy tỉnh táo ACE ợ. Đứng trên khía cạnh khoa học cụ luận, ACE (sau đây gọi là Bên A) hãy đối thoại với nửa kia thân thương gần gũi của mình (sau đây gọi là Bên B). Nguyên nhân thực chất của chiện đó là gì: . 1. Nhu cầu tình dục: điều này có nghĩa là Bên B cần mua thêm sản phẩm tình dục, thanh toán bằng tiền, hiện vật (bằng cấp, quyết định bổ nhiệm, hợp đồng, xử phạt) ... gọi nôm na là đi chơi cave. Trường hợp này nếu Bên A chấp nhận bỏ qua lỗi phạm pháp (pháp luật VN không cho phép cave hành nghề trên lãnh thổ VN), Bên A cần tập trung vào cân đối chi tiêu và tình trạng kinh tế gia đình, không ai biết Bên B có mua tiếp vào lúc nào không. . 2. Nhu cầu tình cảm: Bên B muốn thay đổi Bên A (thay thế người đại diện hoặc thêm người đại diện). Đôi bên cũng cần ngồi lại với nhau để thương thảo, Bên A có thể đưa ra bản hợp đồng mới với những điều khoản hợp lý hơn (riêng với liền ông thường chỉ thích thêm chứ không thích bớt, nhưng ACE cần nhớ, pháp luật VN lại quy định 1 vợ 1 chồng, dễ chết lắm) hoặc tiến hành thanh lý hợp đồng. Bản thanh lý hợp đồng cũng rất quan trọng, nó đảm bảo chắc chắn cho tương lai của cả Bên A lẫn Bên B bao gồm quyền lợi, trách nhiệm của cả 2 bên. Bên nào không giữ được tỉnh táo trong buổi thương thảo hợp đồng này, thiệt rất. . 3. Về tình cảm: là một thứ vô hình, nhìn cũng thấy mà không nhìn cũng thấy cơ mà không thấy được cái gì cả. Không phải trường hợp 1 thì nhất định không thể không là trường hợp 2. Khi Bên B đã có tuyên ngôn tình cảm mới thì Bên A đừng bao giờ lấy tình cảm của mình để đặt lên bàn đàm phán. Trong thương thảo hợp đồng, không bao giờ đưa cái bên kia không cần để bàn cả. Ông Miura không có lỗi khi VFF cạn tình. . Vậy đó, đừng nói, mà hãy làm; đừng chửi, hãy suy nghĩ. Chúc ACE thành công, hết mùa xuân sẽ là mùa ly hôn. hế hế .
Cứ say với gió ngủ với mây Để cho quên hết cả tháng ngày Trăng treo hờ hững ngoài xa vắng Mượn chén rượu đào ta lại say... năm mới chúc H vui khỏe, tài lộc đầy nhà