CHÉM GIÓ QUÁN !

Discussion in 'Spam' started by hothiethoa, Mar 22, 2015.

  1. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    MỊ NƯƠNG

    Ngày ấy, em đang tuổi thiếu nữ, xinh đẹp và duyên dáng vô cùng. Nhiều chàng trồng si lẫn đinh lin sến táu nhưng em chưa máu một ai. Em yết kiêu. Em cho ra re hết.


    Mà nên nỗi, đất nước em lúc đấy do Phụ vương An Dương Vương làm leader luôn bị giặc bên Nót (North), cầm đầu là Triệu Đà đến xin đểu.


    Phụ vương papa tức lắm nhưng cũng nhất quyết không cho gã họ Triệu đấy 1 tấc đất cắm dùi. Phải nói là papa hơi bị #1 đấy!


    Nhưng xin nhiều không cho, họ Triệu đấy cáu. Nó xua vài vạn troops đến xâm lược nước em. Papa hốt quá, giao cho Cao Lỗ xây thành Cổ Loa để cố thủ. Nhưng cứ xây thì lại đổ. Em nghi gã Cao Lỗ này ăn cắp vật liệu, rút ruột công trình. Mấy lần em kể cho Phụ vương nghe chuyện gã cho nguyên mấy cây thép vào túi mà papa chả tin. Sầu như có bầu.


    Papa lo lắng lắm. Ngày chống giặc mệt vãi linh hồn, nên đêm cứ ngủ mê liên miên. Em thây có 1 đêm papa mơ cái gì mà cứ gọi Kim Quy, Kim Quy ấy.


    Thế là hôm sau papa bảo mọi người là "xây theo dấu chân của Kim Quy". Em biết mỗi vậy. Mà thế nào lại hay thật, xây như thế đâm ra lại tốt. Cổ Loa thành xây xong chẳng đổ tẹo nào, trong bền đẹp phết. Em chắc mẩm papa thuê đúng thợ thì có phải xong từ lâu rồi không. Thể nào sau này xây nhà cho chồng, em cũng bảo cái công ty Kim Quy này đến xây cho vững.


    Xây xong thành thì lại nảy sinh ra vấn đề mới: quân nó đông quá! Thằng nào cũng được trang bị 4-3, 4-4, 4-6, không bét ra cũng là loại xóc lọ 2-1, 2-2, mũ giáp thì cứ gọi là. Thỉnh thoảng còn tung lịu đạn mù nũa mới gớm chứ lị. Quân ta thì toàn súng đầu tam hoặc lục lởm, có bác còn có mỗi con dao.


    Papa đau đầu lắm, hàng đêm uống thuốc ngủ mong sao sớm mơ thấy Thần Rùa để bày cách. Thế nào mà lại ứng nghiệm thật. Papa mơ được Thần Rùa chỉ cho cách là lấy móng của ổng mà chế nỏ.


    Em nghĩ thế thì chết. Chúng nó toàn chơi súng xịn, mình chơi nỏ, bắn được mấy. Nhưng mà cũng tài ghê cơ, cái nỏ này đúng là hay thật, bắn một phát mà ra tới vài mũi, à quên vài vạn mũi. Troops bên kia là chết nhiều như quân Nguyên.


    Rồi, xong rồi, phòng ngự chặt, phản công nhanh, HLV An Dương Vương chẳng mấy chốc mà thắng HLV Triệu Đà.


    Đất nước thanh bình cũng là lúc em nghĩ đến hạnh phúc của em. Tuổi này rồi mà toàn thằng ất ơ nào đấy đến xin chết, chả có thằng nào ngon cả. Sầu đông đếu chịu được.


    Lúc ấy họ Triệu kia bị papa đánh cho tơi bời hoa lả, sợ rúm người nên xin cầu hòa bằng cách kết tình thông gia. Úi giời, tiếng em đồn thì đến bên Sri Lanka cũng biết nữa là mấy thằng Tàu này. Công nhận bọn này cũng có con mắt thẩm mỹ đấy! Em cũng háo hức lắm, xem trai Tàu trông ra sao.


    Một hôm papa giới thiệu cho em 1 gã họ Trọng tên Thủy, bảo là họ Triệu kia gửi sang ở rể nhân thể kết tình thông gia. Em thấy gã này buồn cười, bố họ Triệu mà con lại họ Trọng (chắc là Triệu Đà bây giờ trông rất giống tê giác hị hị), tên lại là tên con gái, chắc yếu đuối lắm. Nhưng gặp thì mới biết thằng này nó to phết các bác ạ. Phải mỗi tội khuôn mặt thì rõ lắm tàn nhang, mũi to như anh Quang Thắng, mắt thì một mí, trông dê dê. Được cái nụ cười thì ôi thôi, deadly smile! Em bị nó lừa cũng vì nụ cười đấy đấy.

    Thế là em và Thủy thành vợ chồng. Nói chung thằng này khoản "vợ chồng" của nó cũng được: 3 lần/ngày, 7 ngày/tuần, không nghỉ! Cũng được thôi vì tiêu chuẩn của em là 7 lần/ngày và có chút bạo lực nữa cơ. Nhưng thôi, mình là phụ nữ Á Đông nói nhiều người ta đánh giá, chêt!


    Thằng này nó cũng hư lắm, thỉnh thoảng cãi nhau nó định đánh em. Em dọa nó là nhờ anh Quy chế ra cái nỏ bắn cho 1 phát thì cứ gọi là người như con nhím nên nó hoảng, sun vòi lại ngay. Các bác thấy em siêu không?!


    Nhiều lần như thế, tò mò nó hỏi chỗ cái nỏ đấy đâu. Em bảo em không biết, bao giờ "chiều" em được 7 lần/ngày, liên tục trong 1 tháng thì em mới chỉ. Nó nghe xong suýt ngất! Nhưng được cái thằng này yêu vợ, nó lên lúi ( núi) luyện công 1 năm giời. Về nhà em đang định cho nó 1 trận vì tội bỏ vợ đi theo giai, à quên, đi theo gái, thì nó đã phun ra 1 câu nghe rất "đi ngã" là: "Baby, are you ready!". Em chưa hiều ất giáp gì thì nó đã vồ lấy em rồi...


    Hèm, phải nói là 1 tháng đấy em mãn nguyện lắm, và đương nhiên là nói lời thì phải giữ lời, em kể cho nó là cái nỏ đấy ở cái phòng này, muốn đi đến đấy thì rẽ phải chỗ lọ, rẽ trái chỗ chai, lên lên xuống xuống, qua phòng này đến phòng kia. Em nói xong thì thấy mắt nó nở hoa, thều thào được câu này: "may mà anh đặt máy ghi âm", rồi gục.

    Một hôm Thủy bảo về thăm nhà vì nhớ mẹ. Em thấy cũng tội. Mình hành nó thế, cho nó về tẩm bổ rồi lại sang chiến đấu tiếp cũng không sao. Thế mà nó lại phản em, nó mang cả cái nỏ của anh Quy về cho bố nó. Bố nó được nỏ, mang quân sang chiến với bố em. Papa lần này mất nỏ nên chạy tóe khói, tất nhiên không quên mang em đi cùng. Chạy con Aston này hơi chậm, em đã bảo mua hẳn Lambo mà đi mà tiếc tiền, nên chưa mua. Đang định mua thì lại phải chạy loạn. Sầu ve bọ chét!


    Lúc sắp sửa đi, em nhân được tin nhắn của Thủy bảo là mặc cái áo lông ngỗng quê quê mà hắn tặng hôm Noel, vừa đi đường vừa bứt lông ra rải xuống, khi nào hết lông thì tiện cho anh "chiều" em. Em nghe theo, vừa đi vừa bứt lông rải xuống đường. Thành thử rõ ràng, papa chạy toàn 300km/h, lạng lách đánh võng không thua gì Hamilton mà vẫn thấy bọn họ Triệu hò hét phía sau.


    Papa lượn ra đến biển thì xe hết xăng. Tự nhiên dưới biển 1 con rùa to vật vã nổi lên bảo papa: "giặc ở ngay sau lưng ấy". Nghe papa giới thiệu đấy là thần Kim Quy, em mới ngộ ra là anh Quy em thường ngưỡng mộ. Gặp lần đầu mà anh lại xui papa giết em thế này thì thật là trớ trêu con nghêu.


    Papa nghe theo anh Quy rút gươm ra định kết liễu em, nhưng em đâu phải tay vừa. Mấy lần xem Lara Croft em cũng học được vài chiêu. Papa chém mãi không được nên dùng kế bẩn, hét rõ to: Trọng Thủy kìa. Em lúc đấy áo sống cũng gần hết rồi, nhìn rất giống bộ bikini, đợi Thủy mãi. Nghe papa nói thế quay lại, nào ngờ chính lúc đấy, papa kết liễu em, xiên 1 phát vào trúng bụng. Đương nhiên là em toi.


    Trong lúc hấp hối em chỉ biết là Thủy chạy đến, ôm em vào lòng khóc như cha chết, mẹ đi tù. Rồi bế em nhảy ùm xuống cái giếng gần đấy.

    Nghe bảo sau này giếng đấy nước sạch lắm, sạch hơn cả nước Phần Lan nên em cũng thấy tự hào. Người đời sau còn mông má bằng vàng ròng, đặt tên giếng là Bốn Tốt. Đấy là em nghe nói thế, chứ chết rùi em biết chóa gì đâu.


    Hết mẹ chuyện! :112:
     
  2. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    Tiên sư cái...bẹn bà


    Hồi sinh viên, mình mới Đít Thâm ở cùng một nhà. Đít Thâm, người như tên, đen trũi, đã thế lại còn mặt dơi, tai chuột, tướng hãm cực. Đít Thâm xuất tích bần nông nên đi học vô cùng khổ cực, mình tuyền phải viện trợ không hoàn lại cho những 2 năm. Mình không lăn tăn, bởi Đít Thâm học rất giỏi, không theo lối kinh viện nhé, ất ơ cực.

    Sang năm thứ 3, Đít Thâm bắt đầu đi gia sư. Đi dạy tuyền cuốc bộ, nhịn đói, uống nước máy. Hai ca một đêm, kiếm không nhiều nhưng cũng đủ sống. Đít Thâm rục rịch, tập tọng yêu. Người yêu Đít Thâm tên là Mái Mơ, nhà khu Cao – Xà – Lá, con một. Bố đại tá đảng viên tập kết, dân Cẩng Ngởi, mẹ mậu dịch thải hồi hưu non, gia cảnh rất khá.

    Mái Mơ yêu Đít Thâm thật lòng, bằng chứng là tuyền nói dối song thân đi học thêm ban đêm nhưng tuyền lượn con 82 màu xanh nước biển đến chở Đít Thâm đi dạy thêm, hôm nào cũng thế, chờ từ 5 giờ chiều đến 9 giờ tối. Gian nan cực. Đít Thâm từ đó cũng bớt đi sự vất vả nhưng lại chồng chéo nỗi lăn tăn. Mình bảo ngại đé-o, tình yêu chân chính thế thời cứ vô tư đi.

    Những hôm không dạy, Đít Thâm mới Mái Mơ hay đi chơi, khi thì công viên, lúc lại lên phố. Chơi mãi cũng chán, sang năm thứ tư Mái Mơ bảo Đít Thâm thi thoảng phải đến nhà, nhẽ mong muốn tính chuyện ra mắt, dài lâu. Đít Thâm bảo ngại, phận nhà quê nghèo hèn sợ không được chào mừng. Mình lên dây cót, sợ đé-o, đã đâu mới đâu đâu mà ngại.

    Đít Thâm mượn được quả xe Kuốc đến nhà Mái Mơ chơi thật, bấm chuông rinh cả lên. Cửa mở mẹ Mái Mơ thò mặt ra, ai đấy? Cháu, cháu là bạn Mái Mơ. Bạn mới chả bè, bạn bè cái…bẹn bà đây này, em nó không có bạn như anh và em nó cũng không có nhà.

    Đít Thâm sốc nặng, hoa cà, hoa cải nổ bung như pháo hoa trên mặt trở về nhà, khóc nguyên đêm. Từ đó trở đi, tránh Mái Mơ như tránh hủi. Khổ thân Mái Mơ, chả hiểu cơ sự gì, khóc ròng cả một kỳ học, gày xọp.

    Ra trường, Đít Thâm đi làm cho nhà nước, giỏi chuyên môn và tự lực nên khá lắm. Mái Mơ cũng đi làm cho bọn đé-o gì ấy, tên là Ngo thì phải. Hai đứa chưa từng nói lại câu chuyện vì sao, vì sao? Nhưng dễ ân tình còn sâu nặng lắm.

    Một hôm Đít Thâm hỏi mình, hai đứa bây giờ vẫn chưa yêu ai, đến lần nữa nhỉ? Mình bảo không sợ bị đuổi nữa à? Đít Thâm hơi thần mặt nhưng rồi quả quyết vì tình yêu và những ngày gian khó, thử nốt một phen. Thằng này được!

    Đít Thâm phóng con GL mới tậu đến thật, lại bấm chuông rinh lên. Cửa mở, Mái Mơ thò mặt ra, ai đấy? Anh, anh Đít Thâm đây. Mái Mơ phọt khóc, anh còn đến đây làm gì, về đi. Bố mẹ Mái Mơ hoảng, đổ xuống nhà hỏi sao sao, Đít Thâm đứng như trời trồng.

    Rồi Đít Thâm phát hoảng bởi mẹ Mái Mơ không phải là bà năm nao đuổi Đít Thâm ra khỏi cửa. Đít Thâm dò hỏi thì được hay đó là em mẹ Mái Mơ, bị thần kinh nhẹ ở nhờ để chữa bệnh, đã khỏi và đã về. Bố mẹ Mái Mơ mời Đít Thâm ở chơi xơi nước rồi ý tứ rút lên lầu. Mái Mơ đã thôi khóc bảo tuần sau làm đám hỏi. Chú rể là bạn cũ hồi trung học, cũng đến nhà và bị đuổi như Đít Thâm nhưng càng đuổi lại càng đến.

    Đít Thâm và Mái Mơ giờ đã yên phận, thi thoảng vẫn gặp nhau, coi nhau như bằng hữu. Mỗi lần thế Đít Thâm lại rủ mình đi uống rượu, say lên lại lảm nhảm, tiên sư cái…bẹn bà.
     
  3. myngoc

    myngoc Thần Tài

    chiện kổ tích nì mai mốt có cháu thì út đọc cho nó trước khi đi ngủ nha Hai :112:
     
  4. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    TINH THẦN THỂ THAO


    Theo em, thể dục thể thao nó hoàn toàn là vấn đề... giới tính!
    Mấy ngày vừa rồi giải golf US Open diễn ra ở sân Torrey Pines cách nhà có 10 phút chạy xe. Cái giải quá lớn và khoảng cách quá gần nên em mới “có dịp” tìm hiểu về môn này. Bây giờ mới biết là mấy cái bãi cát, mấy cái hồ nước và cây lớn cây nhỏ trong sân golf là những chướng ngại vật chứ không phải chỉ để ... cho đẹp! Mười tám lỗ là đánh làm sao? Đánh từng cặp à? Tính điểm thế nào?...???...??? Hôm qua mới là bài học sơ khởi đầu tiên về golf đấy!

    Hồi nhỏ thấy mấy chị lớn coi đá banh chẳng coi hay dở mà chỉ chú ý, à anh này đẹp trai quá, chàng kia bắp đùi trông chắc nhỉ?
    Bây giờ thì hiểu ra rồi.

    Phụ nữ mà. Chỉ có một số rất ít các cô thật sự mê thể thao nói chung đá bóng nói riêng. Một số ít coi đá banh chỉ vì chiều người yêu hoặc chiều chồng, coi để anh ấy có bạn mà reo hò thảo luận... Phần còn lại nếu có coi đá banh chỉ chú ý đến mấy anh đẹp đẹp, xem anh nào đẹp hơn anh nào , đội nào nhiều anh đẹp trai hơn đội nào... Mỗi trận có 2 đội, phân biệt được đội Bồ Đào Nha mặc đồ trắng đội Đức mang đồ đỏ là giỏi lắm rồi. Cứ một quả vô thì vỗ tay hí hửng, chả cần biết là đội nào ăn. Xong trận đội nào thắng cũng reo hò như điên, chả cần là đội nào, nếu mà đội nhiều anh đẹp trai hơn thắng thì càng mừng, thế thôi, chả chú ý đến chuyện anh chồng hay anh người yêu đang cú ký hậm hực khô người vì cá độ bắt nhằm cái đội thua, đã thế lại còn chấp nửa trái một trái.

    Em coi trận golf cuối trên TV, chẳng biết nó hay dở ra sao, chỉ chú ý khi anh Tiger cúi xuống thử banh, thấy đôi lông mi dài của đôi mắt to cong lên gợi cảm. Và chú ý chuyện ngày hôm sau thấy anh mặc bộ đồ áo đỏ quần đen y chang ngày hôm trước, cứ nghĩ anh chàng này đánh golf cả ngày ngoài nắng bẩn thế mà kg thay đồ mặc lại 2 lần. Chắc đó là bộ đồ hên nên anh chàng kg muốn thay. Cũng có thể đợt này nhà tài trợ hay hãng quảng cáo đưa cho anh toàn quần đen áo đỏ.

    Ở Mỹ có nhiều môn bóng. Bóng bầu dục bóng chày bóng ném .... Môn thì cầm cái chày đập một cái lại chạy một cái, môn thì mặc 2 cái mền vào 2 bên vai to đùng trông vật vã buồn cười, môn thì mang cái mặt nạ sắt có mấy cái song như song cửa ngục.... Chả biết môn nào ứng với tên gọi nào. Có hỏi có biết hôm trước thì hôm sau lại quên. Tên còn chả nhớ lấy đâu mà biết nổi luật với lệ, mà đã không biết luật chơi thì chỉ thấy mấy cái môn bóng ấy nó buồn cười.

    Môn thể thao duy nhất mà em thích là môn trượt băng nghệ thuật, vì thật ra nó nhiều tính nghệ thuật hơn là thể thao. Môn thể thao duy nhất mà em chơi đó là... đi bộ. Môn này dễ nhớ dễ thuộc, luật chơi cũng dễ, chỉ cần hứng lên thì xỏ giày vào đi thôi. Đi một vòng bờ hồ Xuân Hương vừa hít thở khí trời vừa ngắm người qua lại. Đi không nổi nữa thì kêu xe ôm chở về!

    Khổ nỗi dáng em trông hơi cơ bắp cứ như người chơi thể thao chuyên nghiệp, nhiều người cứ hỏi em chơi môn gì? Chả lẽ trả lời là em chỉ thích môn “tô màu” chứ không biết gì về thể thao?!


    Nhưng mà theo em thì, phụ nữ quyến rũ nhất lúc vừa ngủ dậy, đàn ông quyến rũ nhất khi chơi thể thao.

    Khi nàng vừa thức dậy, mái tóc rối bù lả lơi, đôi mắt ngái ngủ vừa ngơ ngác vừa dài dại, trông vừa như mắt mèo con vừa như mắt hổ đói, áo quần xộc xệch như sẵn sàng rơi tuột khỏi cơ thể nàng... Đàn ông mà có biết tí ngắm nhìn thì dễ chết vì nàng vào lúc này lắm. (“Phỏng ạ?”) (Em nhìn theo cảm quan phụ nữ nên chẳng biết có đúng ý mấy anh kg?).
    Còn đàn ông, anh cứ chơi thể thao đi, môn gì cũng được, càng là môn hoạt động càng hay. Đừng chỉ chơi những môn ít hoạt động như là cờ tướng, nó làm đầu anh to ra thậm chí hói đầu mà chân tay nhỏ xíu.

    Khi anh chơi thể thao những điểm quyến rũ nhất của anh sẽ phát tiết. Những giọt mồ hôi trên trán, chảy xuống cái cổ gân guốc, chạy xuống nữa lẩn vào trong in hình cơ ngực lên áo thun... Đôi chân lông lá cơ bắp chạy nhảy trên sân như con thú hoang đuổi mồi. Đôi tay vung lên đánh bóng vừa mạnh mẽ lại vừa dẻo dai... Chàng càng say mê trên sân càng khiến em tưởng tượng đến cái say mê của chàng lúc nào đó khác.. Và chúng em có thể ngắm chàng cả giờ sau buổi tập, khi chàng cầm cái khăn vừa lau mồ hôi vừa thảo luận với bạn về trận bóng vừa rồi, thỉnh thoảng lại ngoảnh qua đá lông nheo với em 1 cái...

    Mà cách chàng chơi thể thao nó thể hiện tính cách của chàng nhiều lắm. Người lãng tử bất cần và nghệ sĩ tính thì không hay ăn thua. Người ham hố nhỏ nhen thì thường ăn thua cho bằng được, thậm chí chèn thằng đội bạn ngã xong mình giả đau ôm cái chân nhăn nhó mãi, có ai ngứa mắt nhắc nhở cái là văng tục chửi thề. Người khảng khái có trách nhiệm thường chuyền banh cho bạn. Kẻ khôn khéo thì biết lựa tình thế nhưng mà đôi khi lựa kỹ quá đâm hỏng. Người lười biếng ít say mê thì chỉ chạy cho có ở vòng ngoài, mong trái banh nó ít chạy về phía mình càng tốt. Kẻ hiếu thắng thì cứ bóng đến chân là sút lấy sút để cho dù anh ta ở những đâu trên sân và trong đội thì còn lâu mới được bổ vào hàng tiền đạo...

    Nhưng mà em sợ nhất là mấy anh chăm chỉ tập tạ cho ngực nở nang. Tập thể hình đều thì nó nở nang cả chân lẫn ngực, chứ cứ chăm chắm tập tạ không thôi nó nở có mỗi phần trên, mà nhiều anh thế lắm, chỉ thích tập tạ cho ngực nở. Ngực nở to phừng phừng mà đít xuống chân thì nhỏ xíu, trông cứ giống y chang con chuột Jerry trong phim hoạt hình Tom và Jerry, một hôm con chuột uống cái thuốc thần diệu ngực phình to cơ bắp như chữ V, nó bước đi khệnh khạng dương oai còn con mèo trợn mắt chẳng nói được lời nào.

    Em có thằng bạn, nửa bạn nửa tán tỉnh, ngày sinh viên nó cũng bình thường như bao thằng bạn không cao lớn khác. Ra trường một cái nó đi tập tạ, mấy tháng mà ngực nó còn to hơn cả ngực em, lại còn mặc cái áo thun bo đì ôm sát rạt để ai cũng trầm trồ cái thằng có ngực bự. Nhưng mà đít nó thì vẫn thế, thành ra trông chả cân đối tí nào. Nó thì có vẻ tự hào lắm. Em thì sau đó trốn nó luôn, chả dám đi đâu với nó nữa. Chả thân thiết gì mấy nên cũng không hề buông lời nhận xét.

    Anh cứ nghĩ ngực nở thì quyến rũ, nhưng mà đâu fải thế anh ơi, chúng em chả tập tành gì ngực cũng nở bừng bừng rồi, chúng em cần quái gì cái chúng em có nữa. Anh có thích ngực nở như Lý Đức thì anh cũng nên tập phần dưới cho nó cơ bắp như anh ấy nhé, chớ có tập mỗi phần trên người ta lại bảo bài tập làm văn của đứa nào đây mà đầu voi đuôi chuột thế này!

    Riêng em chỉ thích anh trông thanh thanh, không nhiều cơ bắp, chỉ cần anh săn chắc khoẻ mạnh, bụng bia bự thì cũng cứng chắc chớ đừng nhão nhẹt là được. Em cũng thường bị dại trai đẹp, nhưng mà nếu nhỡ thích một anh kém đẹp thì cũng chịu thôi chứ biết làm sao, yêu anh vì nhiều thứ khác chứ đâu chỉ riêng nhan sắc!

    Có mấy lần em định đăng ký chơi trò Rồng Vàng của HTV, vì thấy game show này hay mà chơi cũng dễ kiếm được tiền. Nhưng rồi lại thôi vì ngoài mảng văn hoá xã hội du lịch em còn biết sơ sơ thì lại còn có thêm các câu hỏi về thể thao, mà kiến thức thể thao của em chỉ gói gọn là có biết anh David Beckham anh ấy đá banh, anh Tiger Wood anh í đánh cái trái banh nhỏ xíu vào cái lỗ cũng nhỏ xíu, World Cup thì cứ 4 năm 1 lần... còn lại anh này là ai nước nào tổ chức cái gì năm nào ai thắng mấy giải đương vô địch hay cựu vô địch.... em chịu.

    Mà thì cũng đúng thôi, nó là vấn đề giới tính mà. Em cứ tưởng European Championship nó diễn ra 2 năm 1 lần, và không phân biệt nổi cái nào là Serie A cái nào là Championship cái nào là Champion League (từ này viết thế chả biết đúng kg)... thì cũng giống như anh không hiểu nổi sao cô ấy đã mua một đôi giày cao gót màu đỏ rồi giờ lại mua thêm đôi cao gót đỏ nữa, cũng cao gót, cũng màu đỏ có khác gì đâu. Nhưng mà em thì em biết rõ đôi trước cũng cao gót màu đỏ nhưng hở mũi còn đôi này bít mũi, hoặc nó cũng là đôi hở mũi nhưng đôi này có cái nơ đằng trước còn đôi trước có cái nơ đằng sau!

    Tóm lại, thể dục thể thao nó là vấn đề giới tính. Vì thế trên TV mới có cả chương trình ca nhạc thời trang lẫn tường thuật đá bóng. Vì thế mà em và anh mới hay tranh nhau cái điều khiển TV có hôm vì thế mà cãi nhau suýt chia tay. Vì thế mà anh mới nói dối em rằng fải thăm thằng bạn thân đi cấp cứu để ra khỏi nhà chui vào quán uống bia coi đá banh cá độ với ...chính thằng bạn ấy! Vì thế mà anh mới có cớ đi coi đá bóng để trốn vợ đến với em....

    Cũng vì khác nhau thế mình mới mong được về cùng sống với nhau một nhà, anh nhỉ !?

    Cập nhật:
    Chàng đi họp em ở nhà lang thang blog bỗng nhiên có tin nhắn của chàng hỏi, trận bóng sao rồi em Đức và Bồ ấy. Em mới giật mình trả lời thành thật em kg biết, để em mở TV coi, à đây rồi, Bồ 1 Đức 2 anh ạ, mới vào hiệp 2.

    Một lát em đang đọc blog lại giật mình vì tin nhắn chàng hỏi có gì mới không, em ngước lên TV thấy con số nó thay đổi hoảng quá trả lời, anh ơi em không hiểu sao bây giờ nó lại là Bồ 1 Đức 3 anh ạ!
    (Tại em quên cứ nghĩ sao lúc trước Bồ 2 Đức 2 mà bây giờ lại Bồ 1 Đức 3 !!! Chẳng lẽ người ta trừ cái bàn thắng của Bồ và tính vào cho Đức?!)

    Em lại giật mình tự cười như điên. Được cái chàng của em rộng lượng và biết cảm thông lại yêu em nhiều nên kiên nhẫn nhắn tin rằng, chừng nào trận bóng còn chơi thì nó còn thay đổi em ạ! @@


    nguồn: đi ăn cắp =))​
     
    myngoc, VÔ TÌNH and zuizẻ like this.
  5. zuizẻ_@

    zuizẻ_@ Thần Tài Perennial member

    chiện hay
    chiện hay
    chiện hay nà hihi
    :tea:
    :112:
     
    myngoc, VÔ TÌNH and hothiethoa like this.
  6. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    pic này nghim cấm phụ lữ vào coi ak nha nhóc :125:
     
    zuizẻ, myngoc and VÔ TÌNH like this.
  7. zuizẻ_@

    zuizẻ_@ Thần Tài Perennial member

    hí hí, zị uy ra
    ần sau ghé, coi chứ hẻm phải thanks hí hí:tea:
    đỡ click chụt:tea:
    :112:
     
    myngoc and hothiethoa like this.
  8. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    coi cọp nà phải chả xiền nha pé :125:
     
    myngoc likes this.
  9. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    ĐÁNH NHẮM CUỘC ĐỜI

    Bạn già dân làm ăn, kiếm khá nhưng tiêu như phá mả. Tội mê gái. Cái này chả chê trách gì mà còn là lý tưởng để mình phấn đấu. Có tiếng là dùng gái tốn như dùng bia nhưng bạn già xem ra tử tế, bởi nhẽ xong em này hắn mới triển khai em khác, không bừa bãi, lăng nhăng. Trung bình một năm bạn già thay bốn gái, tính ra một quý, một em. Mười năm nay rồi.

    Gái của bạn già phong phú và đa dạng, chíp hôi có, lưng lửng có, già nhão có luôn. Nói chung là chả có phom hay gu gì sất. Nguồn thì nhiều nơi, quen biết qua công việc, quán xá, ngao du, săn bắt, hái lượm. Tài như thánh ý!

    Sau mỗi cuộc yêu ( bạn già ghét gọi là cuộc tình, vửa sến, vửa trật khái niệm ) chẳng gái nào hận trách bạn già, mà ngược lại, gặp nhau là tay bắt mặt mừng, tuyền những lời tốt đẹp và có cánh. Vợ bạn già biết, ghen như lên đồng.

    Đận rồi bạn già khoe một em, thấy bảo tốp năm, tốp mười của một cuộc thi của nợ. Phải nói là long lanh. Hắn bảo em này ngoan, hiền, tử tế, lập mật thất lun. Mình ủng hộ, nên cơi nới chứ không nên đập phá. Bạn già mua con chung cư hạng xoàng, sửa sang lại tý cho bảnh, nhốt vào. Chuyện như xây lầu Đổng Tước khóa xuân nàng Kiều. Nói như mình thì cứ em nào xinh là bắt...về nuôi.

    Bạn già cưng gái xinh ngoan hết nhẽ. Gái cũng biết điều, vâng dạ bạn già như cha. Thật là một đôi đáng ngưỡng mộ. Mình thèm lắm, nhưng chỉ dám chép miệng từ xa. Bụng cứ bảo dạ, có chán hay thải hồi hú mình tiếng, mình gọi bạn già bằng bố liền. Hèn không?

    Từ ngày có gái ngoan, bạn già đâm ra khoa học hẳn, công việc, giờ giấc đâu ra đấy, nói năng còn hơn cha cố giảng đạo. Mẹ, nhẽ sắc đẹp thay đổi vũ trụ? Hắn còn chia lịch sinh hoạt gia đình ra tấm ra món, đại khái 2 – 4 – 6 ngủ nhà, 3 – 5 – 7 ở với gái, chủ nhật...tự do. Mình phục bạn già quá thể!

    Việc làm ăn gặp khó, nói như lũ quan lại An-nam là do khách quan, biến động của thế giới mang lại. Bạn già đâm ra cau có, mọi thứ lộn tùng phèo. Gái xinh cũng bớt tươi tắn, rộn ràng. Mình động viên, thu mình lại tý chút, chờ qua bĩ cực để tính thái lai. Bạn già bảo, thì biết làm gì giờ. Hay đẻ con? Mình gợi ý. Bạn già há mồm, trợn mắt, ừ nhỉ, thế mà k nghĩ ra, nhưng ba đứa rồi, đẻ gì nữa. Phòng nhì để chó gặm à? Nó đẹp thế, sinh con, gái thì mần hoa hậu, giai thì mần lãnh tụ. Bạn già mặt đờ như... đơ cu. Để xem đã!

    Ít hôm, bạn già mặt nhăn như bị, nhúc nhắc, tưởng đẻ mà dễ à, nó k chịu, bắt phải chính danh mới chịu sinh con. Hãm, khối đứa có chính danh gì đâu vưỡn làm lãnh tụ ầm ầm, k đẻ, biến. Mình bực hộ. Bạn già trầm ngâm, để xem đã! Xem xem cái kít!

    Bẵng đi một quãng dài, bạn giờ hớn hở, có thai rồi, k cần phải cưới xin nhá, đẻ luôn. Mình phấn khởi, vỗ tay phèn phẹt chúc mừng bạn già, tiện mồm hỏi con gì? Bạn già bảo chưa siêu âm nên k biết. Mà con gì chả được, đằng nào thì cũng thành hoa hậu hoặc lãnh tụ.

    Ít tháng, bạn già mở tiệc khao to, thông báo tin đại hỷ, động trời, thai đôi, một giai, một gái. Tuyệt chưa? Mình ghen tức quá thể, máu dồn lên mặt. Tiên sư mày, người đâu mà lắm lộc, nhiều ưu đãi. Mình giận cái thân mình quá. Ước gì là cái móng tay của bạn già.

    Khai hoa, nở nhụy vuông vắn. Khỏi phải nói bạn già vui cỡ nào, gần tứ tuần mà chim sáo ngay cả lúc ngồi xe hơi, hát quốc ca lúc nửa đêm, ca tình mẹ khi đi ỉa, ngâm thơ lúc ban mai. Hai đứa nhóc xinh vãi linh hồn, tinh tú long vân vờn quanh thân. Mẹ, lãnh tụ, hoa hậu đây chứ đâu. Không đúng cứ chặt đầu mình đi. Thề đấy!

    Đầy tháng, bạn già lại mở tiệc khao to, mời cả thày cúng, bài bản, lớp lang lắm. Thằng thày cúng chả hiểu phán gì làm bạn già băn khoăn và bâng khuâng. Hắn nhờ mình hỏi nơi xét nghiệm ADN. Nhẽ sự nghiêm trọng? Tự tay bạn già vặt tóc hai đứa nhóc, đi kiểm nghiệm một mình.

    Gặp mình, bạn già xỉu như con dê hết cơn, con tu hú mày ạ.

    Ba đứa nhóc ở nhà với chính thất cũng bị bạn già bí mật vặt tóc. Lại tự tay bạn già mang đi kiểm nghiệm một mình.

    Gặp mình, xìu, bẩn như của quí bị cắt vứt ngan ăn của mấy mụ ghen chồng. Bạn già thông báo: giai đầu tu hú, gái giữa chính tông, giai cuối, hehe, lại tu hú.

    Bạn già đưa ra giải pháp, tất cả các loại con tu hú trả về nơi sản xuất với nguyên cơ sở hạ tầng, trang thiết bị. Bạn già dọn ở nhà khác, với con gái chính tông. Dẹp hết chuyện làm ăn, ngày hai buổi đưa đón gái chính tông đi học. Ẩn dật bú rượu, làm thơ, chửi đời. Lắm lúc hâm lên, nhìn con gái chính tông, chép miệng, đừng như hai gái kia, con nhá!

    Há há,khổ thân bạn già.
     
    myngoc likes this.
  10. Skymaika

    Skymaika Thần Tài Perennial member

     
    myngoc and hothiethoa like this.
  11. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    a chỉ có mỗi hệ : ĐÀN ÔNG mà e, đâu còn hệ nào khác âu :112:
     
  12. Skymaika

    Skymaika Thần Tài Perennial member

    Sorry h, y m noi huynh đa tai đo .! H co câu chuyên nao? Ma đang khoc phai bât cuoi ko h?. Tang m 1nu cuoi nha. Lâu rôi m ko biêt cuoi nua rôi. Thanks h.
     
  13. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    A hiểu mà e, đùa e tí thoai @@
    Trong tất cả mọi cái thì a dở nhất là làm cho phụ nữ vui, huhu. Đôi khi muốn họ vui nhưng a toàn làm cho ng ta dở khóc dở cười, thí mí khổ chứ lị :112:
     
  14. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    THỂ DỤC

    Mình ngày càng trẻ ra. Ai cũng khen thế. Nhưng vợ lại chê iếu đi. Các người tình thì lắc đầu, thè lưỡi mặc dù mình chăm bẵm, gạ gẫm rất khốc liệt. Có lẽ mình trẻ không đều mất rồi. Buồn cực!

    Con người, ai cũng có định mức khuây khỏa. Đại khái như định mức sinh học vậy, tỉ như máu có từ 4 đến 6 lít, tinh trùng 5 lít, mãn kinh sớm độ 45, muộn thì 60 chả hạn. Hết là thôi, là chết. Mình năm nay mới ba bảy, chưa thể nói là già được, hay nói chính xác ra định mức khuây khỏa hẵng còn nhiều, ít nhất còn một phần ba, thậm chí gấp đôi nếu được chăm sóc tốt. Nhưng sao vợ lại chê iếu đi và các người tình thì buồn nản? Hây da!

    Bạn bè khuyên nên chơi một môn thể dục nào đó. Uýnh gốp thì tốn tiền, mất công, te lít thì bụng to, chân bé, mắt mờ, loằng ngoằng cứ như đười ươi sở thú. Bóng đá ư, chạy 5 phút đảm bảo chết không kịp ngáp. Cầu lông? Môn nhà quê, tổ mỏi vai, to tay. Hay tập tạ? Cơ nhão, xương giòn, bụng xệ rồi, tạ nó đè bẹp ruột. Vợ mình bảo mua cái máy chạy bỏ chân cầu thang, sáng cắm điện cong đít hít ít vòng. Mình thấy không hợp lý bởi nhà chật mà cũng đắt tiền. Mình quyết định chơi môn thể dục cơ bản là...đi bộ. Vửa không tốn kém mà lại khuây khỏa, hợp với tạng mình.

    Mình sắm đôi giày đế mềm, vài cái quần đùi nhẹ nhàng, mong mỏng, thêm cả cái khăn mặt cô tông để lau mồ hôi, hết đâu năm trăm bạc. Thế là mình đi bộ thể dục. Buổi sáng đầu tiên mắt dắm mắt mở mình giẫm đôi giày mới vào bãi cứt chó sớm. Tức mãi nên quay về, đổi sang buổi chiều tối. Buổi đầu tiên mình chỉ đi loanh quanh chỗ nhà văn hóa phường, thế cho gần, mệt còn về cho nhanh, chứ mới tập tành le ve công viên cách đó vài trăm mét, lúc mệt lại bắt xe ôm hay taxi về thì nguy.

    Sau buổi đầu, chân mình đau mỏi, háng hạch nổi...như u. Khổ thân vợ, sáng ra đi làm muộn vì phải thoa dầu bóp chân, lấy cao dán cho mình. Tinh thần thể thao của mình xìu nhanh lắm, nhưng nhờ sự động viên giúp đỡ kịp thời của vợ nên mình quyết tâm và hứa với lòng là không phụ. Buổi thứ hai mình cũng chỉ loanh quanh chỗ nhà văn hóa phường. Tối về chân cẳng thấy ổn ra trò, chả thấy đau mỏi như hôm đầu, chỉ râm ran. Buổi thứ ba, mình quyết tâm đi bộ ở công viên cách nhà vài ba trăm mét. Nghe đâu ở đó nhiều cây cối, ao hồ, lại đông đúc mới cả có gái xinh. Vì là môn thể dục cơ bản nên đông cũng là sự thường. Đông vui thì mới phấn khởi được, phỏng các bạn?

    Quả là đông thật. Đủ mọi thành phần, từ bô lão đến ấu nhi. Họ chơi nhiều môn chứ chả riêng môn đi bộ. Nhiều trò rất quái quỷ, bé đến nhớn mình chưa thấy bao giờ. Cũng không băn khoăn lắm bởi mình biết chó gì về thể dục, nên sự mới, sự lạ cũng là bình thường và cũng không biết tả sự quái quỷ đó thế nào cho đúng. Đã bảo rồi, mình biết chó gì đâu!!! Mình hòa vào đám đông, đi thủng thẳng, nhọ mặt người mới về.

    Vợ mình khen mình như đảng ca ngợi Bác. Sướng lắm, cơ thể, tâm thần cứ lâng lâng. Mình tích cự ghi nhận sự ngợi khen đó. Mới đi có ba buổi chiều mà thấy người thư thái hẳn, cơm ngon miệng hơn, mồ hôi không còn vã ra như tắm bất luận khi nằm điều hòa hay ngồi quạt máy. Và cái quan trọng hơn, là mình ngoan ra, không còn tụ tập rượu bia, hát hò, la cà chuyện vã. Bạn bè có gọi, mình bảo đang thể dục nên chúng nó cũng không nài, lại còn khen và khuyên cố gắng. Thật là bách lợi, đại tiện. Duy nhất một điều mình cứ ước ao, giá như công sản sinh ra của hàng nghìn người tập thể dục ở công viên kia được ai đó, bằng phát kiến khoa học hay phát minh ra máy móc tận thu được để làm ra điện năng hay thông bể phốt được thì hay biết mấy. Thật là phí của!

    Rồi mình quen một bạn, là gái, đương nhiên rồi. Khi mình mới bắt đầu tập ở công viên đã thấy bạn í rồi. Tiếng là thể dục đi bộ kiện toàn cơ thể nhưng mình cũng cố gắng và tranh thủ nâng thị lực cho mắt luôn nên gái mình soi kỹ lắm, nhất là gái đẹp. Gái đã đẹp rồi thì cái gì chả đẹp, phỏng ạ. Từ kết cấu cho đến cả cái móng tay. Không như gái xấu, chỉ to não thôi chứ còn, hehe chả dám chê nữa, sợ các bạn ấy thù. Gái kia làm cho Tây, ba mươi chẵn, xinh tĩ tã. Đừng bắt mình kể sao quen, các bạn chỉ nên biết mình quen gái toàn trong hoàn cảnh ất ơ, bù bựa, tỉ như vô tình ngáng chân khi gái đi ngang hay úp mặt đái bờ tường công viên trong tầm di chuyển của gái. Đại khái thế.

    Bọn mình mới quen nhưng hợp nhau cực, nhất là những chuyện đời. Đi bộ sánh đôi hàng chiều thể dục vẫn không hết chuyện nên lắm bữa phải kéo ra cả quán nước và cả quán bia buôn tiếp, muộn mới về. Vợ mình sinh nghi dữ dội. Mình thì dối quanh, rằng thì là mà, thể dục có bạn, anh em hợp tính tình uống dăm cốc bia, đôi câu chuyện nhạt để hiểu nhau hơn và quan trọng là nâng cao tinh thần thể dục.

    Hôm nay, khi đang ngồi chép những dòng này, vợ mình điện thoại nghiêm cấm mình đi bộ tập thể dục. Mình nghĩ chỉ là đoán già đoán non, cấm đoán vu vơ thôi nên mắng vợ té tát. Nhưng vợ mình dứt khoát lắm, nàng bảo thể dục gì mấy tháng giời, càng đi càng iếu...như sên. Có lẽ mình cũng nên nghỉ ít hôm lấy sức. Khỏe để vợ vui cũng là trách nhiệm, bổn mạng và sứ mệnh của thằng đàn ông ở đời. Ổn thỏa, mình sẽ lại đi bộ thể dục tiếp. Mình iêu thể dục, thích thể thao. Tinh thần đi bộ muôn năm. Thể dục, thể thao bất diệt.

    Anh sẽ ở nhà, vợ iêu. Nghỉ ít ngày ái tình đi bộ nhé. Nếu tối nay không thấy anh ngoài công viên, xin đừng nhắn tin hay gọi làm phiền. Trưa mai anh sẽ hẹn em ăn trưa rồi tranh thủ thể dục giữa giờ nơi chốn cũ. :112:
     
  15. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    CUA GÁI

    Kể cho các thím nghe về cuộc hẹn của mình với một gái tối hôm qua nhé. Là lần đầu tiên hẹn gái nên rất lo lắng và hồi hộp. Hỏi kinh nghiệm mấy anh chuyên chăn rau và ăn rau thì các anh ấy bảo đi chơi với gái buổi đầu tiên nên bình tĩnh, ko run sợ, phải chuẩn bị một vài câu chuyện thú vị để nói, và phải có tiền nhiều nhiều trong ví.

    Bình tĩnh và ko run sợ thì cũng ko khó lắm. Trước khi đi mình sẽ nốc khoảng hai lít rượu là ok ngay, vì tính mình mà đã có rượu vào thì ếch sợ bố con thằng éo nào.

    Còn cái khoản chuẩn bị vài câu chuyện thú vị thì dễ rồi. Mình biết xem {***} từ khi học mẫu giáo, đến nay kinh nghiệm xem {***} cũng gần hai mươi năm. Hi vọng chút kiến thức đó sẽ khiến cuộc nói chuyện thêm sôi nổi.

    Nhưng còn cái khoản cuối cùng thì hơi khó bởi vì tiền nhiều trong ví thì ko phải sở trường của mình. Quan điểm của mình là ko bao giờ được để tiền nhàn rỗi trong túi. Vậy nên cứ có đồng nào là mình mang đi phang lô hết. Và sau nhiều năm chăm chỉ miệt mài đầu tư lô đề với phương châm “trúng ko kiêu, trượt ko nản” thì cho đến hôm nay mình chính thức thành người vô sản.

    Haizzz. Nhưng khó thì phải tính chứ, ko thể để cái khó nó bó cái t..rym được.

    - Anh ơi, ở đây có cầm đồ ko anh?
    - Mịa mày, sáng ra đã hỏi ngu, cửa hàng cầm đồ mà ko cầm đồ thì cầm cái lìn gì mày. Đồ đâu, mày cầm gì?
    - Dạ đây ạ!
    - CLGT? Ở đây éo cầm giẻ lau nhà đâu.
    - Cái đệt, anh nhìn lại đi. Quần bò Tô-mỳ mua ở Bíc-Xy, chạy chưa hết rốt-đa còn bảo hành tận 2 năm đấy.
    - Bố mày éo quan tâm bò tô-mỳ hay là mì tôm bò, mày có chim cút ngay không bố mày phồng tôm phát chết luôn bây giờ đấy. Mới sáng ra đã ám quẻ. Cút.

    Phương án một đã thất bại, chuyển sang phương án hai.
    - Alo, Đức Tiến hả, thằng anh zai mày có nhà ko?
    - Dạ ko ạ, anh ấy đưa người yêu đi phá thai.
    - Cái đệt, con đó có thai khi nào thế? Mà có phải là thai của thằng anh mày ko?
    - Anh hỏi ngu như kít, thai của anh zai em thì việc éo gì phải đi phá, là thai của thằng bạn thân anh zai em.
    - WTF. Đang định hỏi mượn nó ít tiền. Thế mày có tiền ko cho anh mượn vài mili lít.
    - Em có nhưng mai em phải đóng học phí.
    - Học phí éo quan trọng, cho anh mượn đi, việc của anh quan trọng hơn.
    - Việc gì mà quan trọng?
    - Cua gái
    - Đệt, anh nói thế éo nào chứ, việc cua gái của anh lại quan trọng hơn việc học của em là sao?
    - Mày học ko được thì học lại, còn tao cua gái ko được thì làm sao cua lại? thằng khác nó cua nó xơi cmnr. Hiểu chưa. Thôi, cứ đưa tiền cho anh mượn đi, lúc anh chén được sẽ quay clip về cho mày xem. Ok?
    - Ừ, vậy cũng được, nhưng nhớ là phải uncensored đấy nhé.

    Vậy là xong. Đã có tiền. Có tiền rồi thì phải đi tu bổ lại nhan sắc cái đã. Vì nghe nói trong buổi hẹn đầu, hình thức rất quan trọng trong việc tạo ấn tượng cho đối phương.

    - Anh ơi, giờ có kiểu tóc nào đang hót không anh, cắt cho em phát.
    - Có kiểu HKT đang hót líu lo đấy em.
    - HKT là gì ạ?
    - Là “hơi khùng tí”.
    - Ok chơi luôn. Nhưng giá cả thế nào?
    - Cắt ko là 5 nghìn, vuốt keo nữa thì thêm 2 nghìn là 7 nghìn.
    - Vậy cắt ko thôi, vuốt keo thì em tự vuốt. Anh vuốt có tí mà lấy những 2 nghìn. Hai nghìn đó em mua được lọ keo dán giấy, về pha ra vuốt cả tháng ko hết, vừa rẻ lại mau khô, hương thơm độc đáo.

    Xong cái tóc. Giờ tính đến trang phục. Quả đầu “hơi khùng tí” này rất hợp với chiếc com-lê cộc tay của mình. Quần thì chắc chắn là bò Tôm-Mì rồi (may mà sáng nay ko cắm ở hiệu cầm đồ đấy, nếu ko thì lại phải mặc cái quần Levis thủng đít – vì chỉ có 2 cái quần thôi mà). Ko biết nên đi giày hay đi dép nhỉ. Đi giày thì lịch lãm, đứng đắn, còn đi dép thì bụi bặm, phong trần. Khó nhỉ, thôi, buổi đầu nên đứng đắn chút cho gái nó yên tâm.

    - Bố ơi, tối cho con mượn đôi giày ba-ta của bố nhé.
    - Để đấy, tối tao còn đi chở lợn, mày đi đôi dép tổ ong của mày ấy.
    - Nhưng dép của con một bên đứt mõm, một bên rách quai rồi.
    - Rách thì khâu lại, đứt mõm thì cắt nốt cái mõm bên kia đi cho cân đối.

    Thôi cũng được. Đi dép cho nó thoải mái và cá tính.

    Giờ hẹn sắp đến rồi. Nhắn tin cho gái cái xem tình hình thế nào.
    - Em ơi, đang làm gì đấy? Có nhớ buổi hẹn với chàng hoàng tử bật mã của em ko nhỉ?
    - Dạ, em đang ngồi ị. Ị xong em sẽ đi ngay. Mà mình gặp nhau ở đâu hoàng tử nhỉ?
    - Quán nước mía quay tay ở gần ngay nhà xác bệnh viện ung bướu nhé. Bàn số 7, bàn VIP đấy, anh đặt chỗ trước rồi.

    Nói xong mình cũng vội vàng lấy ngay con xe đạp phân khối lớn phóng vụt đi. Tiếng nẹt bô, à nhầm, tiếng chắn bùn, chắn xích và gác ba ga lỏng lẻo kêu inh ỏi cả xóm.

    Mình đến trước và ngồi đợi gái. Hồi hộp quá. Dù đã khoác lên người bộ trang phục sành điệu cùng kiểu tóc đang hót nhưng sao tim mình vẫn nhảy nhót, ko chịu nằm im mà tí tí lại giật thon thót.

    Gái đến rồi. Nàng đi LX, khoác túi LV, dùng điện thoại VT nhưng trông mặt thì hơi lờ đờ. Chắc tại đêm qua phải làm thêm giờ.
    - Em chào anh, anh đợi em lâu chưa?
    - Từ lúc em đang ị
    - Hi, anh đi bằng gì mà nhanh thế?
    - Anh đi bằng xe riêng
    - Anh tự lái à, hay có lái xe đi cùng?
    À, tự lái thôi. Buổi tối cho lái xe nghỉ em ạ. Mà em uống gì?
    - Ở đây có những đồ uống gì hả anh?
    - Em hỏi ngu vkl. Quán nước mía thì chỉ có nước mía thôi chứ còn có cái éo gì nữa.
    - Vậy thì cho nước mía đi.

    ***

    - Túi của em đẹp nhỉ! Nhưng hình như là hàng nhái. Ây chết, anh quen mồm, hàng fake à?
    - Dạ....
    - Việc éo gì phải dùng hàng fake. Nhìn anh đây này, từ đầu đến chân toàn hàng hiệu xịn. Như đôi dép tổ ong đang đi đây, là hàng xách tay từ Nhật đấy.
    - Thật ạ?
    - Đương nhiên, chị gái anh bên Nhật đích thân mua cho đấy.
    - Anh có chị gái bên Nhật ạ?
    - Ừ, chị ấy học cao học bên đó.
    - Học ngành gì ạ, tài chính ngân hàng hay quản trị kinh doanh?
    - À ko, âm nhạc, chị ấy là nghệ sĩ rất nổi tiếng đấy.
    - Vậy ạ. Chị ấy tên gì anh?
    - Maria Ozawa.
    - Thích nhỉ, ước gì em được như chị ấy.
    - Ko phải ước đâu em. Làm người yêu của anh một thời gian, anh sẽ rèn luyện cho em đạt đến trình độ ngang ngửa với chị ấy.

    ***

    - Anh ơi, con điện thoại ghẻ của anh rung kìa...
    - Ừ, bà osin bà ấy gọi ấy mà, ko biết có việc gì ko.
    - “Alo, Osin à,....trời, có thế thôi mà cũng phải hỏi. Người ta đến thu tiền điện thì cứ đóng cho người ta đi, sao phải gọi điện hỏi tôi....Cái gì? Ko đủ tiền? có hơn 30 triệu mà ko đủ tiền....Vậy mở két sắt lấy thêm đi. Ko biết pass à? Liên Xô chống Mỹ. Ok chưa? À mà này, tìm hộ tôi xem con iphone 6 của tôi có ở nhà ko? Vừa rồi đi vội quá quên ko mang theo. Ko thấy hả? tìm hết 12 tầng cũng ko thấy hả? vậy chắc tôi để quên trên con Camry 16 chỗ rồi. Thế nhé”.

    - Bực mình thế đấy em ạ, cái bà giúp việc mới làm nên cái gì cũng hỏi.
    - Ơ, mà mặt em sao thế? Sao tự nhiên lại tái hết mặt đi thế kia? Em mệt à?
    - Dạ. Em hơi chóng mặt chút. Có lẽ gió to quá, em ko quen. Em xin phép về trước nằm nghỉ ạ...
    - Từ từ đã em, uống hết cốc nước mía đã rồi hãy về, đằng nào cũng gọi rồi, bỏ thế phí lắm.
    - Dạ thôi, em cho anh đấy, anh uống nốt đi cho đỡ phí.
    - Ừ, vậy em về nhé.

    Đấy, mình vừa kể hết cho các thím nghe về cuộc hẹn đầu tiên của mình với gái rồi đấy. Hi vọng là mình đã để lại cho gái những ấn tượng tốt. Vừa rồi mình lại nhắn tin rủ gái tối nay đi chơi nhưng chưa thấy gái trả lời. Chắc gái đang bận.
     
  16. Skymaika

    Skymaika Thần Tài Perennial member

    Cau chuyên trên a kê la chuyên thiêt ngoai đoi cua a? Hay chuyên đoi thuong xay ra o huyen vây a?. Nêu la chuyên khôi hai cua a thi e chuc mung: bai viêt khôi hai kha hay. Con nêu muôn cua gai thoi @ nay thi a ko nên tut hinh thuc nhiêu cho hoang phi, ma hay đê hâu bao to lên va chi 1lan bung bao hoang phi thoi, ca se can câu liên. Chuc a may man lân sau.
     
  17. Skymaika

    Skymaika Thần Tài Perennial member

    Hoi a chuyên ngoài lê chut xíu: sao đàn ô đa co vơ rồi mà vẫn phải cua gái vậy a?. Vơ la đàn bà và gái la gì? 2 thế giới phụ nữ khác nhau a?. Cho e tư vấn đê e học hỏi , gộp lai 2 tính cách...Chồng khỏi tìm gái nưa cho vơ chồng mau giau lên...
     
  18. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    Thực lòng thì a cũng chả lí giải nổi tại sao đàn ông ló zậy, nhưng theo như lời 1 ng bạn a là PHUN THUỐC SÂU (PTS) về tâm lí học ở lước ngoài ní dải nà: bản tính đàn ông trời sinh nà giống đực, tức nà thích chinh phục, thích cái mới, thích cái lạ, thích khám phá...mặc dù chưa chắc cái lạ hay hơn cái cũ, hix
    Còn trong con mắt a thì vk nà cơm, gái nà phở, thiếu cơm thì chít, thiếu phở chả sao, dưng mà có thêm phở thì kũng hay, thêm tí gia vị cho đời bớt nhạt, hihi
    Đấy nà a giấu vk lói thía thoai, chứ a nà đệ nhất thiên hạ xợ vk :112:
     
    myngoc and baycamau 999 like this.
  19. hothiethoa

    hothiethoa Thần Tài

    NÒNG RẠ NIỀN BÀ

    [​IMG]


    Đàn bà nọ không khi nào chịu nhường đàn bà kia, dù là từng centimet.


    Tất cả những kẻ ngây thơ đều tưởng rằng phụ nữ suốt đời chỉ có một công việc là quan tâm tới đàn ông. Chúng nhầm. Phần lớn phụ nữ dành cuộc đời để quan tâm tới phụ nữ khác.


    Đàn bà sinh ra tự nhiên đã mặc định trong đầu mình thua kém đàn ông ở nhiều mặt. Sự mặc định đó có thể đúng, có thể sai nhưng họ sẵn sàng chấp nhận như thế và đàn ông chả dại gì sửa chữa điều này nhằm mục đích hưởng lợi. Nhưng đàn bà nọ không khi nào chịu nhường đàn bà kia, dù là từng centimet.


    Không tin mời bạn cứ đến sàn diễn thời trang. Cô người mẫu nào ra trước và đi ngang hàng với cô người mẫu nào là một vấn đề sống chết. Nhiều lúc chỉ cần nhích lên nửa bước chân thì vào hậu trường đừng hy vọng còn đường lùi. Thiên hạ đồn rằng nếu sau sân khấu có để súng thì một nửa số người mẫu đã hy sinh vì nội chiến.


    Một phụ nữ chân chính không bao giờ sợ chồng mình nghèo hay xấu. Nhưng luôn luôn sợ chồng đứa khác đẹp hoặc giàu hơn ta. Một phụ nữ chân chính cũng không bao giờ sợ chồng ngoại tình, mà sợ chồng đứa khác không ngoại tình.


    Nếu ta có dịp nhìn một đàn gà trên sân, ta sẽ thấy các con gà trống tranh cướp các con gà mái, còn gà mái tranh cướp lẫn nhau. Phụ nữ tất nhiên không phải gà, kẻ nào nghĩ như thế là hết sức bậy bạ. Phụ nữ cao quý hơn gà cả triệu lần. Nhưng sự cao quý ấy không hề ngăn cản cô bên phải rình rập cô bên trái.


    Nếu có dịp tham dự một cuộc thi hoa hậu, bạn chắc chắn sẽ kinh ngạc khi nhìn xuống ghế khán giả. Lượng phụ nữ vào xem bao giờ cũng đông hơn lượng đàn ông mặc dù về nguyên tắc, các cuộc thi ấy dành cho phái mạnh. Nam giới xem, biết cô nào xinh đẹp để yêu. Còn phụ nữ xem, biết cô nào xinh đẹp để trừng trị. Một khát vọng trừng trị mạnh đến nỗi, họ sẵn sàng mua vé chợ đen.


    Như vậy có nghĩa là phụ nữ nhỏ nhen ư? Kẻ hết sức tầm thường mới nghĩ thế. Phụ nữ vô cùng vĩ đại trong sự ghen ghét đồng loại. Họ không bao giờ cam chịu thất bại, không bao giờ đầu hàng, không khi nào tuyệt vọng. Trái hẳn với đàn ông, chỉ ngồi trong bàn rượu là oai hùng, chứ nhắc đến tên Ronaldo, Từ Hải hay võ sĩ Mô Ha Mét Ali là anh nào cũng khiếp vía.


    Đàn bà theo quan niệm: “Xấu không có quà, đẹp vơ lấy tất cả”


    Rõ ràng đàn ông sinh ra trên đời, tự mình phân chia thứ bậc, sau đó phần lớn yên tâm với hạng mục của mình, mặc dù đa số những danh phận đó nhỏ bé đến thảm thương. Đàn bà không thế. Đàn bà theo quan niệm: “Xấu không có quà, đẹp vơ lấy tất cả”.


    Do đó, đàn bà suốt đời đấu tranh, suốt đời tranh đấu vì suốt đời ghen ghét, thế mới tuyệt vời! Nếu bạn đặt một gã đàn ông trên ghế, mười năm sau quay lại vẫn thấy gã ngồi. Còn nếu bạn đặt một người đàn bà, ba ngày sau quay lại đã thấy hoặc cô ta nằm trên ghế, hoặc ghế nằm trên cô ta. Còn mười ngày sau quay lại đã thấy ghế tan tành.


    Lịch sử loài người đã chứng minh rằng xa xưa có các nữ chiến binh Amazon cưỡi ngựa, bắn cung và múa gươm rất phi thường, chinh phục rất nhiều lãnh thổ. Nhưng tại sao họ không ra trận nữa? Tại nếu họ còn chiến đấu, thế giới sẽ không khi nào có một ngày yên bình.


    Hiểu rõ chân lý này, ta sẽ thấy bất hạnh thay cho thiếu nữ nào vào một công ty mà sếp là phụ nữ. Nếu cô ấy dại dột đẹp và trẻ thì số phận đã rõ ràng. Cô ta sẽ không khi nào ngoi lên được và cũng không khi nào ra được. Cô ta đã lãnh án chung thân.


    Tại sao không có phụ nữ làm cảnh sát giao thông? Tại vì khi ấy tất cả các chị em đều phải nộp phạt. Tại sao hoa hậu không làm việc ở phòng thuế? Tại vì khi ấy tất cả các cô gái đẹp đều bị truy thu. Tại sao giám thị ở trại giam nữ phải là phụ nữ? Tại vì khi ấy đố đứa nào trốn thoát.


    Cảnh sát Mỹ đã làm một cuộc thống kê, cho thấy hầu như tất cả các vụ cướp nhà băng do phụ nữ cầm đầu thì thủ phạm luôn chọn những nhà băng có nhiều nhân viên nữ mặc dù số tiền ở trong đó ít hơn. Điều ấy chứng tỏ phụ nữ không cần tiền mà cần trả thù là chính.


    Mục đích của bài viết này là để giải quyết một vấn đề bao nhiêu năm nay xã hội vẫn nhầm lẫn. Đó là trong gia đình, không phải các bà vợ khổ vì ông chồng, mà khổ do có cô khác sướng hơn! :112:
     
    myngoc and baycamau 999 like this.
  20. baycamau 999

    baycamau 999 Thần Tài Perennial member

    Nòng gạ niềng bà :077::077: đọc xong mún té xỉu với ngài nãnh nụ :112::112:
     
    myngoc and hothiethoa like this.