Every Day I Love You Mỗi Ngày Đều Yêu Em Anh không biết nhưng anh luôn tin tưởng Rằng có điều gì đó thật ý nghĩa Và rồi em em khiến anh trở lên tốt hơn Và anh sẽ luôn yêu em Anh chẳng bao giờ nghĩ giấc mơ đã trở thành hiện thực Nhưng em đã chỉ cho anh thấy những gì mà họ làm Em biết rồi anh sẽ học được những điều mới mẻ Và anh sẽ luôn yêu em Bởi vì anh tin đó là định mệnh Chẳng thể nào điều khiển được ( em đâu hay những gì anh có thể làm) Và em sẽ chẳng bao giờ thực sự sống cho đến khi em biết yêu Yêu bằng cả trái tim lẫn tâm hồn Em âu yếm anh khi anh cảm thấy thật tệ Đó là nụ cười khi mà anh như phát điên lên --------
Bài Hát Ru Em Tác giả: Hồ Dzếnh Ngủ đi, em bé anh yêu, Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa . Thu về, mùa đã nghe xa ... Hoàng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương. Riêng em tóc biếc, môi hường Vui say bên nỗi đoạn trường là anh. Chiều đồi: cây tạ hồn xanh, Sương the lảng đảng, hoa cành tả tơi . Em vui, xuân sắc riêng trời, Hồn say giấc bướm, miệng cười vẻ hoa . Em ơi, chiều thế đương nhòa, Môi khô khôn níu, tên đà nhạt tên. Bao nhiêu nguyền cũ đương quên, Bao nhiều tình cũ đương rền rĩ than. Tiếng sầu mất giữa nhân gian, Nàng đi xa lắm và nàng đã vui . Anh về, lòng góa, tim côi, Lửa thiêng đem sấy lại đồi lạnh khô . Gửi em, giấc mộng đầu mùa, Hoa phai ghi dấu những giờ xót thương ; Anh run, quỳ gối chân giường: - Em ơi! Cực lạc, thiên đường là em!
Buổi Hẹn Tác giả: Hồ Dzếnh Nắng vàng em mới lại Ôi! ngóng trông sao buồn. Tôi đi và đứng mãi, Mắt tìm xa xôi luôn... Tôi mơ chân trên đường, Áo màu trong lá thắm; Đường và cây mát lắm, Riêng lòng tôi đau thương. Tôi không hề yêu đương, Sao sầu tôi vương vương, Sao tình tôi bát ngát, Sao hồn tôi thê lương? Nhẽ nào trên Hà nội, Ngày vàng chia sáng, tối Không thấy nắng bay reo, Em quên gi đến nỗi ? Đây, em tôi đây rồi! Màu áo mơ da trời, Mùa xuân bừng môi tươi, Nắng dồn theo gót bước. Đôi mắt long lanh cười - Ôi! đời hôm nay vui, Chim gió đừng mách nhé! Ta xé thơ đi rồi ...