Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn, mà nghe nức nở trong hồn Và thương đôi mắt nhỏ em buồn vì mình thương nhau Vì mình yêu nhau nên mới giận hờn, vì mình xa nhau nên nhớ nhớ nhau hoài...
Tôi trở về đây với con đường xưa Đâu bóng người thương cố nhân về đâu? Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa Công viên lạnh lùng hoang vắng Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu....
Huynh Carem ơi , ăn xong khát nước quá , huynh có thương thì thương cho trót , cho đệ xin ly sinh tố lun cho no bụng