Thì là em nói có ngừ nhớ Sui ..Cái xong em Sui hỏi Sui có nhớ Sui em hok Sui ....Gòy giờ Sui hỉu em Sui nói gì chưa Sui.....
Tri Kỷ Nếu đã không đi cùng đường với nhau, Thì EM chỉ mong thôi một điều nhỏ nhoi, Dành cho EM một vị trí trong tim, Gọi là tri kỷ .... Bởi trái tim EM chỉ cần thế thôi, Vì EM biết yêu không cần phải có nhau. Và hạnh phúc cho EM Chính là nhìn được hạnh phúc của ANH.... Là một người sẽ thấy vui khi ANH cười, Sẽ thêm đau khi thấy ANH rơi nước mắt, Là một người cùng ANH nghe những bài hát ngọt ngào, Hay chỉ cùng ANH ngắm những vì sao..... Hãy để EM xóa giúp ANH bao nỗi buồn, Và nhân lên thêm gấp đôi niềm vui ấy, Hãy để EM được kề bên Vào những lúc ANH cần một bờ vai để ANH sẻ chia...
tri kỷ Trần đời tri kỷ dễ mấy ai Một thoáng gặp nhau - hiểu - nhớ hoài Rảo bước đi tìm càng khó kiếm Thiên lý đường đời gặp một - May! Như hạt nước rơi sao hứng tay Giữ người tri kỷ khó lắm này! Mối tình bằng hữu luôn ghi nhớ Khắc tạc vào lòng cảm mến đầy Hội ngộ văn thơ ở chốn đây Gặp người tri kỷ vần thơ hay Chung trà thưởng ngoạn...hồn buông thả Tửu nhập thơ đề...tình ngất ngây! Tiếng đàn, cung nhạc trầm bỗng bay Ngậm ngùi độc ẩm thơ say ngày Tìm đâu bóng người tình chung mộng Tri kỷ hiểu lòng - khó lắm thay! Sương Anh
chôm bên tỷ julie dìa tặng Góc.... Tìm Em Một ngày vắng yêu thương nỗi nhớ quay cuồng trong đêm Nhiều ngày vắng hỡi em nỗi nhớ ngày càng dâng lên Tóc rối khi không thấy người Đẫm nát lang thang cuối trời Ngày tàn anh chơi vơi với cuộc đời Giờ thì đã chia li ta mãi không còn bên nhau Và người đó ra đi không biết phải tìm nơi đâu Ấy thế không có nghĩa là Dứt khoát ta phải cách xa Cuộc tình chưa thể nào chấm dứt, không thể như thế Một ngày nào đó với anh không còn buồn nữa đâu Bước qua nỗi buồn sẽ tan vào trong hố sâu Rồi mênh mang thức giấc Chỉ là chiêm bao thôi Vội mặc chiếc áo bước mau nhưng tìm em chốn nao Bước trong ánh đèn, trước mắt toàn là bóng đêm Dòng người vẫn đan xen, một mình tôi bơ vơ Lạc lối giữa bao con người...mình tôi
Con Xin Sám Hối Bao đời con tăm tối, tham đắm si mê hoài Con thành tâm sám hối, tội lỗi con tạo ra Với trái tim vị tha, Quán Thế Âm Bồ Tát Cứu vớt con một phen, vượt thoát cơn ưu phiền. Bao năm lênh đênh, chìm nổi thấy đâu bình yên Hơn thua đua tranh, được mất khổ đau triền miên Con nay quy y, thề trước tấm gương Tự Tôn Tu hành niệm Phật tịnh tấn. Gieo câu yêu thương, từ ái đến nơi vùng sâu Thêm câu Nam mô, thường biết nhiếp tâm bền lâu Cho ta tin sâu, Phật Pháp xóa tan niềm đau Xây đời sáng tươi nhiệm màu. Quay về thôi em nhé, cho trái tim thanh tịnh Cho nụ hoa môi hé tươi thắm như mùa xuân Tỏa ngát hương gần xa, nối kết duyên tình ta Vĩnh viễn xa đường mơ, cùng bước theo Phật đà... pots nghe thoy nhoa đừng ném đá nhá mấy bác
Cafe Đắng Và Mưa Thanh Ngọc Ngồi lặng thinh quán vằng tênh em một mình Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cafe đắng Cành hoa trắng mong manh rụng trên phím cây dương cầm như chính e buồn heo hắt những chiều mưa. Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ mãi hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ ..... Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong...
Tưởng Rằng Đã Quên Hải Đăng Quen dần với cảm giác cô đơn Đã bao đêm lại căn phòng nơi chỉ có riêng em Dường như những dấu vết tình sầu đã mờ theo năm tháng Cảm giác như chai lì mất Không còn những cay đắng muộn phiền Bước chân đi về nơi dòng người cứ thế ngang qua Chợt lạc lõng giữa con phố như vô hình mà bước tiếp Dường như em đã quên hết cảm giác khi yêu Cần lắm chiếc hôn nồng hơi ấm Cần lắm những khi mình bên nhau Cần lắm những câu hỏi thăm chia xớt vui buồn Mà sao ta cố gắng xoá hết những gì đã có Mà sao ta càng cố quên càng nhớ Hạnh phúc ấy sao mỏng manh quá? Rời nhau với 2 từ chia tay Tưởng sẽ cố quên được anh, tưởng rằng như thế sẽ tốt hơn Từng ngày cứ cố gắng vờ mình đang vui Thế nhưng sẽ không thể giấu được cảm giác Không thể cố quên
Trả Lại Anh Nhật Kim Anh Nơi ta từng qua, quán quen ta từng ngồi Bao nhiêu buồn vui dường như vẫn còn đó Nhưng anh đã xa, đã quên mất em rồi Mang đi của em những nụ cười. Khi ta gặp nhau có hay đâu một ngày Em mang niềm đau vì yêu anh nhiều quá Xin anh trả em những năm tháng êm đềm Những ngày mà anh chưa từng đến. Trả lại cho anh bao câu nói vui Trả lại cho anh cơn mưa có đôi Trả lại cho anh bao nhiêu lời hứa ở trên đầu môi Chuyện tình mình chỉ thế thôi Thà rằng em sống lẻ loi Hơn là em bên một người nhiều gian dối. Trả lại cho em yên vui trước đây Ngày mình chưa yêu em chưa đắng cay Trả lại cho em con tim mạnh mẽ để đi tiếp ngày mai Đoạn đường dài sẽ vắng anh Gượng cười em nói với em Dù ngày mai sẽ tốt hơn bây giờ.
Giá Mình Là Người Lạ Nhật Kim Anh - Hồ Quang Hiếu Một lần nữa chúng ta thấy nhau trên con đường Chợt nghe lòng vấn vương chuyện đã qua Bao nhiêu ngày xa bao nhiêu ngày em ngỡ quên anh rồi Sao gặp lại nhau lòng nghe nhức nhối Chợt ùa đến phút giây lúc xưa anh tình cờ Gặp em và trái tim chợt ngẩn ngơ Bên nhau thời gian trôi êm đềm ai có hay một ngày Chúng ta bàng hoàng nói lời chia tay Từ hôm đó ta chia lìa Chẳng bước chung lối đi về Đôi lần em gặp lại anh vội né tránh Thấy nhau cho thêm buồn đau Sẽ ko đi tiếp được đâu Giá như ta là hai người xa lạ nhau Từ quá khứ trôi qua rồi Chẳng thế nào sẽ quay lại Muốn vô tình ko quan tâm mà sao ko thể? Hạnh phúc chẳng có bao lâu Mà sao nỗi đau hằn sâu Là duyên phận thôi chấp nhập mà bước đi
Mưa Đã Tạnh Nhật Kim Anh Ta đã xa nhau một thời gian, mình chia tay đến nay cũng đã lâu. Anh giờ đang ở nơi đâu,chắc anh đang bình yên và hạnh phúc. Em bước qua đọan đường xưa, và nơi đây đã đôi lần đổ mưa. Trong long anh giờ quên chưa, đường xưa đó ta đã quen tình cờ. Ngày hôm qua đó ta nhìn thấy nhau, trời mưa rất lâu, ta e ấp mối tình đầu. Rồi thời gian qua mau, ta yêu nhau ngọt ngào , kỷ niệm xưa lòng của em khắc sâu. Nhiều đêm em khóc chỉ vì nhớ anh, dù anh đã quên bao năm tháng quá êm đềm. Trọn đời nơi time m, yêu anh như ngày đầu, dẩu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu…