chời wơi...chử lẹp=đẹp á người ui me hẽm...mum cái coi...chời wơi chưa mum mà nước dãi chải tới áo rầu cr chơi món độc wa
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt Rọi suốt trăm năm một cõi đi về. Lời nào của cây, lời nào cỏ lạ Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua Vừ tàn mùa xuân, rồi tàn mùa hạ Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa Mây che trên đầu và nắng trên vai Đôi chân ta đi sông còn ở lại Con tim yêu thương vô tình chợt mỏi Lại thấy trong ta hiện bóng con người. Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa Mưa bay trong ta, bay từng hạt nhỏ Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa Từng lời tả dương là lời mộ địa Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe. Trong khi ta về lại nhớ ta đi Đi lên non cao đi về biển rộng Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì. Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn Để sớm mai đâi lại tiếc xuân thì....
Em đến bên đời hoa vàng một đóa Một thoáng hương bay bên trời phố hạ Nào có ai hay ta gặp tình cờ Nhưng là cơn gió em còn cứ mãi bay đi Em đến bên đời hoa vàng rực rỡ Nào dễ chóng phai trong lòng nỗi nhớ Ngày tháng trôi qua cơn đau mịt mù Xin cho bốn mùa Đất trời lặng gió Đường trần em đi Hoa vàng mấy độ Những đường cỏ lá Từng giọt sương thu Yêu em thật thà Em đến nơi này bao điều chưa nói Lặng lẽ chia xa sao lòng quá vội Một cõi bao la ta về ngậm ngùi Em cười đâu đó trong lòng phố xá đông vui Em đến nơi này vui buồn đi nhé Đời sẽ trôi xuôi qua ghềnh qua suối Một vết thương thôi riêng cho một người .
Gọi nắng..trên vai em gầy đường xa áo bay.. Nắng qua mắt buồn lòng hoa bướm say lối em đi về trời không có mây..Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy.. Gọi nắng, cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay, cho tay em dài gầy thêm nắng mai, bước chân em về nào anh có hay..Gọi anh cho nắng chết trên sông dài... Thôi xin ơn đời trong mê này gọi mùa thu tới.anh đưa em về chân em bước nhẹ trời buồn gió cao, đời xin có nhau...dài cho mãi sau, nắng không gọi sầu.Áo xưa dù nhàu ...cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau... Gọi nắng, cho tóc em cài loài hoa nắng rơi, nắng đưa em về miền cao gió mây...Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây.gọi tên em mãi suốt cơn mê này...
Ta mang cho em một đóa quỳnh Quỳnh thơm hay môi em thơm Em mang cho ta một chút tình Miệng cười khúc khích trên lưng Đêm, này đêm buồn bã với những môi hôn Trong vườn trăng vừa khép những đoá mong manh. Ta mang cho em một chút tình Vì ta như sông lênh đênh Môi em cánh hồng, lụa là phút ấy chưa quên Thôi chào em về giữ phố xá thênh thang Không gì vui thì hãy gắng nhớ đôi lần.