Anh vẫn nhớ những lần tay nắm chặt! Ta trong tay khe khẽ nói nhau rằng Mình sẽ nhớ, sẽ yêu dù tận thế Nay đông về, lạnh lẽo…chỉ riêng anh!
Anh vẫn nhớ những ngày ta dạo phố Em bên ta, khe khẽ nói nhau rằng Mình bên nhau dù phố phường chết lặng Nay đông về lặng lẽ…chỉ riêng anh!
Anh vẫn nhớ những ngày ta hò hẹn Lúc gặp nhau, khe khẽ nói nhau rằng Mình sẽ đợi, dù xa xôi diệu vợi Nay đông về bỏ mặc…chỉ mình anh!
Anh vẫn nhớ những ngày không gặp gỡ Ta âm thầm nức nở ở trong tim Rằng mình sẽ cắt không gian để gặp Nay đông về chạm mặt chẳng cười vui?
Anh vẫn nhớ cho dù ta xa lạ Tận trong tim hay khoé mắt vui buồn Em ngự trị không một lời “mời mọc” Vẫn âm thầm, âm ỉ khá “vô tư”
Đêm lạnh rồi, sương cũng bắt đầu rơi Nếu có buồn, cũng đừng khóc em nhé Hãy cứ vui và mỉm cười khe khẽ Ở nơi này anh nhớ lắm một người!!!
Vẫn một mình một bóng lúc về đêm Vẫn nhớ nhung hy vọng em quay lại Ngày em đi nửa hồn anh chết lặng Đành trở về sống năm tháng cô đơn!
Mưa đêm về lạnh héo gắt trong tim Man mác buồn, thương dáng em nhỏ nhắn Chiếc áo mỏng không che em đủ ấm Trời lạnh rồi, đắp chăng ấm nhé em!
Xa nhau rồi xin hãy nhớ nhé em Buồn hay vui ngày bên nhau hạnh phúc Anh vẫn mong một ngày em quay lại Sống trọn đời sưởi ấm hai trái tim
Đêm nối ngày, ngày lại tiếp nối đêm Nỗi nhớ không tên cứ dày vò anh mãi Khi con phố đã tắt đèn đi ngủ Một mình anh với nỗi nhớ chơi vơi
Bản tình ca cây và lá cuối thu Cây rủ buồn tiễn lá đi theo gió Phố mùa này vẫn đông vẫn nhộn nhịp Em không qua, phố bỗng hóa u sầu
Ánh mắt nào em tìm anh bối rối Lời nhẹ nhàng bên nhau mãi nhé anh Tan vỡ rồi giấc mộng xưa dịu êm Dù cố gắng chẳng thể nào níu lại Bình yên nhé, em cứ về nơi ấy Cuối con đường anh lặng lẽ chờ em
Yêu em là chuyện bất ngờ Mất em thêm một bất ngờ thứ hai Lấy gì đây để tỏ bày Lòng anh em hiểu vẫn hoài yêu em
Khi yêu em anh đâu tập nhớ! Nhưng bây giờ anh lại phải tập quên Lẽ tại anh tập quên không đúng cách Nên bây giờ nỗi nhớ lại dày thêm
Bất chợt Nếu bây giờ Anh bất chợt bước vào Giữa đêm Thu Bàn chân trần vội vã Em sẽ trút bỏ vẻ ngoài ồn ã đến bên anh trong bé nhỏ bình yên! Để lòng mình được trải nhẹ dịu êm Cô công chúa của màn đêm huyền thoại Ta sẽ bước vào khu rừng hoang dại ..
tại sao con người ta khi yêu mà tình yêu đó ko trọn vẹn thì lại khó chịu và luôn luôn buồn dậy ta có phải chăng đây là một loại bệnh mà chỉ có đối phuơng mới có thuốc chữa sao chàiii yêu cũng khổ mà ko yêu cũng khổ
nếu như ngay lần đầu tiên ta đừng cố tìm đến nhau , thì giờ đây đâu có khổ đau như thế này, cố tìm hiểu để làm j? cố làm quen để mần chi rồi bây giờ lún xâu vào hố lày ko lên được đã biết đó chỉ là vô vọng, sao mi cứ mãi nhớ mãi thuơng mãi chờ đợi thế hẽm chít đi cái đồ đầu đấtchít nàGaòooo đã bảo ko yêu rồi mà lại cứ như thế mãi mày chừa
này là yêu nà này là mơ nà này là mộng nà này là nhớ nànày là mong nànày là chờ nànày là đợi nànày là ngu nà cho mì chít nànữa đêm lại khùng nà