Hii , không hổ danh nhà thơ ha chú , chú nay win ko chú , con banh xác pháo , hix , số con tuyển dữ lắm sao kỳ vậy ko bít
Có một lần biển và sóng yêu nhau Người ta nói biển là mối tình đầu của sóng Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng Biển vỗ về hát mãi khúc tình ca. Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa Bao kẻ đến và tỏ tình với biển Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng. Sóng trở về và biển thấy ăn năn Biển ngoại tình biển xanh mang tội lỗi Sóng thét gào không thể tha thứ tội Đã có lần anh nói em nghe Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn Trong tình yêu hò hẹn quá mong manh… Sóng bạc đầu kể từ đó phải không Anh ? Có ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí Không phải đâu em biển chẳng hề chung thủy Dẫu bạc đầu mà sóng vẫn thủy chung Anh dắt em giữa biển nghìn trùng Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng Dẫu không phải tình đầu em trong trắng Chi mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa ! st
Kỉ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng vẫn cứ phải quên ! Tập sống cho mình và nguyện cho người luôn bình an !! Với anh chẳng có gì là da diết , chỉ khi nhìn thấy mưa là anh lại cứ nhớ về một mùa mưa ở nơi xa lắm !!!
rong cơn say miệng cười...tim nứt nở tí rượu vào...lời đau lại tuôn ra chân khập khểnh hỏi đời sao buồn thế lại nâng ly mong cạn chén vơi sầu môi lại nhấp vào men chuếch choáng mắt môi người...trời hởi một nguồn thơ đêm ta thấy hồn chìm cơn giông bảo mãi say tình ai đó ?...ngở mình mơ kiếm tí ca phê...kéo cái ab 6 góc cho MN...23-32.39-93
Em đứng thẳng người Bước về phía bình minh. Khẽ lật ngược màn đêm Cho bầu trời rực sáng Tháng ngày còn em,tháng ngày còn tất cả Dẫu đôi khi môi mềm Có lúc Mặn cay cay….
Đang chóng chánh,buồn buồn.Vào đây đọc thơ của ace cảm thấy nhẹ nhàng chút.Phục ace lắm.Vừa là giáo sư số học vừa cũng là những người có tâm hồn văn thơ.
Cỏ May ơi Sao lại gọi là giáo sư số học hii, mắc cỡ chít, những tâm hồn đang lạc lối lầm đường, nhưng ko phải vì vậy mà những áng thơ trong ta cũng lạc lối , Bến vắng mênh mông là nơi dành cho những ai đang cô đơn , đang muốn dạo bước cùng cảm xúc , nếu bạn thấy nhẹ lòng , mời bạn cùng chia sẻ , thả lòng mình với bến vắng mênh mông
Thời gian như một phép nhiệm màu biến hóa mọi thứ. Nó có thể làm phai mờ hay tỏa sáng một tình yêu, biến một trẻ thơ thành người lớn, biến đôi lứa đang tìm hiểu nhau đến có được nhau, biến đau khổ thành hạnh phúc, biến nghèo hèn thành giàu sang và tất cả đều có thể ngược lại, biến nỗi đau thành niềm vui, biến không thành có, biến có thành không,... và không thể liệt kê hết sự phù phép ấy. Nó biến tất cả. Đồng thời nó cũng là “liều thuốc” xoa dịu nỗi đau, xoa dịu tâm hồn, níu kéo một mối quan hệ cần thiết, hay nắm giữ điều gì đó thật hư vô & ngông cuồng.
Thời gian mang đi cả hạnh phúc và đau khổ. Cả nỗi nhớ và niềm tin. Hằn trên gương mặt mới hôm nào còn thổn thức thì bây giờ là sự sâu lắng, nghĩ suy. Cám ơn thời gian đã cho tôi nhận ra thứ tôi cần nhất và để tôi đặt mình vào vị trí của người khác. Cái Tôi của tôi dường như nhỏ bé hơn...
Kiếp mệnh chữ tình Thế gian say đắm bởi chữ tình Con người thay đổi cũng tình khiến xui Tình kia chứa đựng những niềm vui Nhiều khi cũng đắng cũng cay cũng bùi Tình kia thay đổi cả con người Phàm phu tục tử cũng thành hiền lương Nhiều khi cũng đảo ngược đời Hiền lương là thế lại thành ác ma Tình này nhẹ tựa cành mai Có khi cũng nặng như ngàn núi cao Tình này nghĩ chẳng có xa Nhưng sao lại phải ngắm sao hỡi trời Tình này nghĩ chẳng xa rời Ôi sao phút chốc đã tan chữ tình Tình yêu ước nguyện như sông Trường lưu vĩnh cửu chảy dòng nước xa Nhưng rồi sông cũng cạn dòng Tình yêu cũng hết cho người đắng cay Tình yêu ước nguyện là sao Ngàn năm vẫn sáng như lòng thủy chung Nhưng rồi gió thổi làn mây Che đi ánh sáng cho tình vỡ tan Tình yêu ước nguyện cho em Dù cho tháng tháng năm năm xa rời Tình yêu anh để trong lòng Ngàn năm vẫn thế không gì sánh ngang Dù cho sông có cạn dòng Biển kia hết nước núi kia đã mòn Dù cho sao đổi sao mờ Trời kia không sáng trăng kia không còn Tình anh chỉ một mà thôi Dành cho em hết hỡi người anh yêu __________ Thân tặng ACE Sưu Tầm
Đường vào tình yêu... có trăm lần vui... có vạn lần buồn Đôi khi nhầm lỡ... đánh mất... ân tình cũ Có đau chỉ thế... tiếc thương chỉ thế Khi hai mơ ước... không chung cùng... vui lối về
Tình Thơ Chả cần biết em hiền hay đanh đá Em ngây thơ như một giải mây hồng hay ngang tàng như Cô Gái Đồ Long Anh chỉ biết anh yêu em qúa xá Chả cần biết em ngèo hay triệu phú Con nhà giầu hay Cô Bé Lọ Lem Đẻ bọc điều hay trong bịch than đen Anh vẫn yêu ôi nói sao cho đủ Chả cần biết từ bi hay keo kiệt Em bao dung như Đức Phật Quan Âm hay sân si trong bể khổ trầm luân Anh chỉ biết anh yêu em tha thiết Chả cần biết đảm đang hay vụng dột Chuyện tề gia nội trợ nhất trên đời hay đoảng ơi là đoảng qúa đi thôi Em muôn thưở em vẫn là số một Chả cần biết chua ngoa hay dịu ngọt Em ba gai như gái chợ Đồng Xuân hay lả lơi như cánh bướm thiên thần Anh chỉ biết anh yêu em ngây ngất Bởi vì em là hồn thơ bát ngát Đến cho nhau những giây phút tuyệt vời Chia cùng nhau muôn ngọt đắng trong đời Dìu dắt nhau về cuối trời phiêu lãng ... ____________ Yêu quá lậm mất rồi...... Khuya rồi ngũ 1 chút lát xem đá banh
Cảm xúc càng chôn kín thì lại càng muốn khơi . Chuyện muốn tỏ thì lại cứ ngại ngỏ lời nên mình mãi là người đến sau mà thôi . Thôi thì tự an ủi : Thà là người đến sau để hiểu nổi đau người đến trước . Còn hơn là người đến trước rồi nhường bước cho kẻ đến sau....
Mình không cô đơn.Nhưng đang có thật nhiều cung bậc cảm xúc trong cuộc sống và trong cuộc chiến với Anh Đồng.uhm khi nào nhẹ lòng và cảm xúc lại về,mình sẽ vào Bến vắng mênh mông. p/s:ngày xưa học cũng giỏi văn,nhưng thơ thì chẳng làm được.hì.
Cuộc chiến với anh đồng sao.... Cà rem ít thấy cỏ may lên số quá Bản thân cà rem thì thích lên số và ít chơi lắm . Cà rem ham vui là chính....hihi....dzoo cái nà
tự thán ngồi buồn ngẩm nghỉ chuyện đỏ đen người ta thường ví tình đen cáy ,bạc thời sẻ đỏ chút bạc đen,tình cháy lên rồi tôi thời... ừ nhỉ bạc cứ đen để chút tình tôi,lửa rực nồng sao chừ cay nghiệt đùa mà chi trao cả cho tôi 2 món nặng như chì -tình thời kg đến....bạc thời bỏ đi??? đói với buồn,mon men làm bạn. tình với tiền,loạng choạng bỏ ra đi thân già tay trắng mối tình si