Trưa nay mơ thấy hí hoáy soạn thảo 1 văn bản quái quỷ gì ấy,viết ra ngày tháng năm như thía này:16/6/2014.... Ấn tượng Tự giải và tự móc tiền ra đưa cho bà vợ lão chủ lô cất tủ.Sau 16h30 mới biết tiền có về với chủ hay không,hay lại nhông nhông dông theo luôn bà vợ lão chủ Lô phốp pháp thì chết mềnh 14/014/2014
Ơ..cái kia xúi Xíu nhân cơ hội biến rủi thành may.Quay thắng cha thợ kính như là mình là người môi giới[thực ra là sửa cho Má mình] để lấy phần trăm đút túi oánh Lô.Mà đi oánh Lô thì sợ Má bít nên phải lủi đi mà Cái món mơ của ấy.Tớ thấy nghi nghi ấy mơ biến thành Khỉ nên đoán xem trúng không? Mà ấy có mơ biến thành Khỉ,cứ nói ra đi,có chi mà Ngại..Kể đê
.. Giải Mơ xong lòng vui phơi phới làm tới 2 hai em,chút ngồi dò xem 2 em ấy nhảy ra tùm lum .. Ối xồi ôi cứ thế mum ..khỏi cần thổi BD - VL 14 - 86 014-2014
Vấn đề zô ziên hay không nó còn do môi trường xã hội,do góc độ nhìn nhận chứ nị...Ấy cứ hay mộng mị nhìn thấy tớ thế thôi...Xồi ôi tớ mà ở trong thế giới Lé cả hai mắt tớ lại là số 1. Là lá la..chả sao cả..zô tư
Rất Huế Giữ chút gì rất Huế đi em Nét duyên là trời đất giao hòa Dẫu xa, một mai anh gặp lại Vẫn được nhìn em say lá hoa Giữ chút gì rất Huế hiền ngoan Xin em chớ cắt mái tóc thề Để cho gió thổi bay suối tóc Và mùa đông ấm đôi vai gầy Giữ chút gì rất Huế trang đài Nón nghiêng, bóng nắng dáng thơ ngây Gặp anh nón hỡi đừng nghiêng xuống Cho anh trông mắt ngọc mày ngài Giữ chút gì rất Huế mặn mà Dạ thưa, ngọt lịm ai mê say Em đi gót nhẹ xanh hồn cỏ Và hơi thở mềm sương khói bay Giữ chút gì rất Huế đi em Cánh thơ, áo trắng chấp hai tà Để vạt lụa bay trên đường chiều Ngỡ mình lạc chân trong cõi mơ Dẫu em rất Huế tự bao giờ Đừng để lòng em như cung điện Đừng cho anh suốt đời đứng đợi Trước cấm thành, gọi mãi chẳng ai thưa
Tình Huế Lòng đã hẹn thề sao chưa về thăm Huế người ơi Áo tím ngày xưa tím vầng thơ tím cả mong chờ Một dòng sông Hương vẫn còn thương còn nhớ câu hò Ai chờ ai một bóng con đò chiều phai rưng rức bờ vai Lòng vẫn đợi chờ qua bao mùa xuân vắng người xưa Lối vắng chiều mưa tóc thề nghiêng chiếc nón ai về Đường chiều bơ vơ thương tình ai em vẫn mong chờ Cung đàn xưa gửi khúc tơ sầu Bước người xưa giờ nơi mô Đến bao giờ người về xây mộng đẹp Đã bao mùa xuân hạ nhớ thu đông Người xa quê lỗi hẹn chưa lần về Đã bao mùa mai nở vẫn hoài mong Mình còn xa nhau nên xuân về vẫn thấy nao nao Tình đầu gửi trao như bài thơ chiếc nón hôm nào Tình buồn ai ơi cho dù đôi ta cách phương trời Nhưng tình quê em vẫn mong chờ Nhớ nhau tiếng lòng gửi trao
Huế Buồn Anh đi rồi xứ Huế buồn hiu đó anh, chim xa đàn không còn nghe hót trên cành. Em của anh cũng sầu mênh mông, khi vắng anh đứng nhìn bên sông, nỗi u buồn se lại buồn tim bé bỏng. Mưa trên rừng mưa về thành xưa hắt hiu, đây con đường sớm chiều mình lên Thiên Mụ. Em vẫn ôm ấp một lòng son, sao bóng anh vẫn còn xa xăm, để âm thầm ai chờ đợi ai héo mòn. Hò ơi..., ơi hò..., chim xa cây còn thương nhớ cội, chứ người xa người tội lắm người ơi, hò ơi, ơi hò.. Xa anh tồi em như người mất trí, đêm đêm về em như người mộng du, chờ trông bóng ai mịt mù. Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô hỡi anh, em bây chừ như ngàn chiếc lá xa cành, nghe mắt như vướng hạt mưa ngâu, em nhớ anh khóc hoài đêm thâu, thương nhau rồi sao đành để tim đớn đau. Chim xa cây còn thương nhớ cội, chứ người xa người tội lắm người ơi, khóc đi cho nỗi sầu vơi, thương nhau chi để một đời đắng cay. Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô hỡi anh, em bây chừ như ngàn chiếc lá xa cành, nghe mắt như vướng hạt mưa ngâu, em nhớ anh khóc hoài đêm thâu, thương nhau rồi sao đành để tim đớn đau.