Cái gì cần giữ cũng đã giữ. Cái gì cần buông cũng đã buông. Còn lại là do nhân duyên. Có những chuyện không hẳn cứ muốn là được.....
Về Miền Tây http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ve-Mien-Tay-Cam-Ly-Quoc-Dai/ZWZCW6U0.html Goodluck to day!!!!!!!!
Chiều nay gió cũng đứng im không gian tĩnh lặng, không lời chim ca Thì thào sóng nhẹ vỗ bờ Bầu trời mây chắn nắng chiều tối đen .
Cõi Nhớ Như Quỳnh Ngày đó lâu rồi hai đứa mình yêu nhau Mộng ước dài lâu ta sẽ chung nhịp cầu Đuổi ong bắt bướm bên góc cạnh bờ ao Tình yêu lắng sâu đã đi vào cõi nhớ . Thuở ấy chúng mình hay ngắm nhìn trăng lên Sưởi ấm lòng nhau qua những câu chuyện tình Cầu ao bến nước ai hát điệu hò khoan Tình ơi dở dang như lỡ một cung đàn. Ôi chuyện xưa qua rồi Chuyện xưa qua rồi còn in trong đời Bây giờ cũng thế thôi mình ta lẻ loi Duyên kiếp và cuộc đời Ai thấu được lòng người Tìm quên để vui người ơi người ơi...! Ngày đó xa rồi nay chỉ là mơ thôi Đừng nhắc làm chi đau nhói tim một người Đành ôm nỗi tiếc cho số phận nhỏ nhoi Tình yêu đã phai như giấc mộng đêm dài
Trả Lại Anh Như Quỳnh Trả lại anh câu yêu mà anh đã tặng Trả lại anh nhớ nhung mặn nồng cay đắng Trả lại anh thư xanh, màu xanh ái ân Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang Cô đơn như mộ không tên Trả lại anh câu yêu em, tình yêu bất diệt Trả lại anh với câu xây nhà bên suối Trả lại anh hoa khô cài bên bướm xanh Đây trang nhật ký đôi ta Đang ghi sao đành dở dang Khi em yêu anh còn cô gái thơ ngây Nay em xin anh trả em lúc ban đầu Yêu anh em đâu ngờ duyên kiếp ba sinh Van anh quên đi như khi ta chưa hề quen Trả lại anh câu thơ người em tóc thề Trả lại anh khóc thương cho phận con gái Trả lại anh tương tư mà anh đã trao Bên nhau tình nhớ với thương Xem như cơn mộng mà thôi Coi nhau như bạn mà thôi
Giấc Mơ Cánh Cò Như Quỳnh-Phi Nhung_ Gió chiều cứ hắt hiu nghe buồn thiu Cánh cò trắng ấu thơ bay về đâu Mà chẳng thấy ghé qua ghé qua ruộng đồng Để lúa mỏi vẫy tay trong chờ mong. Nhớ ngày bé thích vẽ tranh về cánh đồng Có dòng sông, có luỹ tre, có mẹ tôi Còn em thích vẽ tranh về cánh cò Cò trắng sải cánh bay bên cánh đồng xanh. Cò bay cò bay núi cao biển sâu biết đâu cò về Cò bay cò bay có nghe lời ru í ơi à ơi Cò bay cò bay biết sao gặp nhau nước chảy đá mòn Cò bay cò bay tiếng tơ đàn tôi tính tang tình tang. Nhớ ngày ấy đắm say thương cánh cò Tiếng đàn tôi tính tang tang tình tang Bài hát ru ru em, ru em đến trường Bài hát ru em 1 thời mộng mơ. Thế là nắng rất tươi khi mùa xuân Cánh đồng lúa ngát xanh bến dòng sông Trầu cuốn lấy thân cau, đá vôi chờ nhau Cò trắng sải cánh bay bên cánh đồng tôi. * Đến ngày ấy mới hay em qua cầu Tiếng đàn tôi đứt dây lơi lả lơi Bài hát tiễn em qua cánh đồng Bài hát đã bao năm không thể quên Bài hát đến hôm nay không thể quên Cánh cò với giấc mơ nay còn đâu?
chạy nqua dây súi dại hẽm em, nếu 2 ac mún xữ cứ xữ bé này tội xúi dục trẻ vị thành niên bạo lực đi e ko can âu àkkk
Chiều Qua Phà Hậu Giang Phi Nhung_ Chiều qua phà Hậu Giang tiếng ai hát dạo buồn thay Tiếng ca sầu mênh mang như khơi niềm đau năm tháng xưa Chân nạng gỗ thấp cao kéo lề đời theo dòng nhạc đưa Manh chiến y phai màu khúc ca nào gợi sầu khôn nguôi Chiều qua phà Hậu Giang tiếng ai nhắc kỷ niệm xưa Tiếng ca gợi trong tim bao nhiêu niềm đau chưa lãng quên Nhưng người qua vẫn qua bước vô tình không hề dừng chân Ôi xót xa trong lòng tiếng ca buồn chìm vào trong mưa Hò ... hò ơi ... trời mưa cứ rơi Ướt cả người ca lẫn cây đàn Tất cả ngược xuôi khách thưa dần Mà còn ngồi nghêu ngao Hò ... ơi nào ai biết chăng Những kẻ ngày xưa đã âm thầm Hiến dâng cả đời trai giữa sa trường Giờ còn lại chi đây ...
Phải Lòng Con Gái Bến Tre Phi Nhung_ Bậu sang phà Rạch Miễu, Qua lẽo đẽo theo sau Đôi bóng trăng trên đầu (ơ hờ) tưởng như áo cô dâu Áo bậu đỏ cánh kiến (ơ hơ) da bậu vàng phù sa Mắt ngời xanh nước biển, tim bậu hồng lòng qua Bậu sang phà Rạch Miễu, ngoe nguẩy xuống Bến Tre Về Cái Mơn, Lương Hòa hay là, Về Sơn Đốc, Ba Tri ? Guốc bậu rụng tiếng lá (ơ hơ), thoang thoảng mùi làm duyên Thoáng mùi thương quá đỗi; Mùi tình Lục Vân Tiên ** Đợi ánh trăng lên đầu cầu soi bước em về Lòng qua như con nước lênh đênh vào trong mong nhớ Vịnh Bến Tre tim bồi hồi lòng muốn theo người ơi !!! Bậu sang phà Rạch Miễu, vô Chợ Giữa nhởn nhơ Về Trúc Giang đang chờ hay về, Cù Lao Ống trăng mơ ? Tức bàn chân quấn quýt ớ hơ... quanh quẩn vòng thủy chung Bóng dừa vương áo mỏng, in đậm chùm yêu thương Bậu sang phà Rạch Miễu, thăm trường cũ Nam Xương Lư lắc lư xe thổ (ha) mộ... Chèn ơi quá dễ thương ! Quyết lòng theo bén gót (ớ hơ), năn nỉ hoài hổng nghe Ước gì đương trắc trở... Gặp nụ cười Bến Tre !