Trăm năm trong Cốc người ta Cái tên chủ Cốc thất là oái oăm Có mỗi cái kẹo nhăm nhăm Cái mắt quằm quằm.Cái mỏ nhọn ra
Trăm năm trong cõi người ta Cái tên hô lé thật là quái thai Chắc là tại hắn hai phai Lại thêm cái tính giả Nai hiền từ Bữa nào bị oánh cho nhừ Lúc đó lại hóc rồi thừ mặt ra
Một Vòng Trái Đất Trái đất cứ lặng lẽ quay..... Đôi ta cứ lặng lẽ yêu ...... Hứa yêu nhau đến muôn đời sau Hứa yêu nhau có trăng và sao Trái đất cứ lặng lẽ quay...... Đôi ta cứ lặng lẽ xa....... Xa nhau không phải không hợp nhau Xa nhau vì bao lỗi lầm Yêu em không ? Anh yêu em, yêu anh không ? Thật em yêu anh. Lời nói đó vẫn in sâu vào tâm trí của anh. Một vòng trái đất, em ngồi đây....... Anh ngồi đây........... cạnh nhau ngỡ như thật xa Không dám nhìn, không nói gì Dường như chúng ta chưa từng quen Một vòng trái đất....... Em ngồi đây....... Em lặng đi, anh ngồi đây ngước mắt nhìn theo Không dám gọi tên, nước mắt rơi từ khóe mắt sâu vào tim........... Một vòng trái đất. Người ta thường nói có người đã đi một vòng lớn. Cuối cùng cũng gặp lại nhau Chỉ đáng tiếc là khi gặp lại nhau. Giữa hai người dường như có một khoảng cách rất lớn. Đến nỗi không biết phải làm sao để lấp lại khoảng cách đó.
Lỗi Lầm Cây Lá Và Gió Một chiếc lá theo cơn gió cuốn bay đi xa cây rồi, mặc dù cây không muốn chiếc lá kia xa cành Ở nơi đó, giờ chiếc lá và cơn gió đang hạnh phúc có biết đâu ở nơi đây cây lẻ loi. Dòng thời gian, theo năm tháng, lá xanh kia cũng héo tàn và cơn gió cũng đã muốn bay đi đâu mất rồi Nhìn hàng cây còn đứng đó giờ chiếc lá đang thầm khóc, những tháng năm lá bên cây ôi sao bình yên Tại chiếc lá hay tại cây đã không biết giữ lá ở lại Tại vì cơn gió từ đâu đến cuốn đi hạnh phúc Tại chiếc là hay tại cây, gió vô tình hay tại lá đổi thay Duyên số vẫn không cho lá lìa cây Dòng thời gian, theo năm tháng, lá xanh kia cũng héo tàn và cơn gió cũng đã muốn bay đi đâu mất rồi Nhìn hàng cây còn đứng đó giờ chiếc lá đang thầm khóc, những tháng năm lá bên cây ôi sao bình yên Tại chiếc lá hay tại cây đã không biết giữ lá ở lại Tại vì cơn gió từ đâu đến cuốn đi hạnh phúc Tại chiếc là hay tại cây, gió vô tình hay tại lá đổi thay Duyên số vẫn không cho lá lìa cây Tại chiếc lá hay tại cây đã không biết giữ lá ở lại Tại vì cơn gió từ đâu đến cuốn đi hạnh phúc Tại chiếc là hay tại cây, gió vô tình hay tại lá đổi thay Duyên số vẫn không cho lá lìa cây Một mùa đông, chợt cơn gió cuốn chiếc lá kia về cội Và chiếc lá cũng tan biến để bên cây suốt0 đời Nào ngờ đâu, mùa xuân đến, từ cành khô ra thêm 1 chiếc lá Lá yêu cây, lá sẽ không xa rời cây Ai biết lá sẽ không xa rời cây