Bụi trần ai, ai khổ, bụi trần ai Để cho gió thoảng ru hoài câu ca Một đời hạt cát bôn ba Tiền lai hậu khứ biết nhà nơi đâu Trải qua sóng gió bể dâu Nghiệm thân mới biết hồi đầu khó thay Rượu nào mà uống chẳng say Bụi nào bụi chẳng một tay phong trần.
ở đây ai dám ném a chớa thương thì a nói a thương có j mà ngại chàiii thoai a hiểu roài, pye pye e nhoa, GL ,,, Mơ đẹp
ngày qua ngày cô đơn cứ vây lấy yêu một ngừ mà ko dám hé môi con ngừ đó và hình bóng đó mỗi hơi thở lun ấm áp trong tim làm sao quên mỗi khi nắng ngã chiều e lại đến ru tôi vào giấc mộng kiếp phong trần vương vấn mãi mình e!!!
tiu đề topic ko hợp lệ nhe em trai nếu chơi thơ thì lập 1 cái riêng chổ nầy chỉ theo tiu đề topic thôi kê...kê đừng chém anh nhe...anh còn vợ 2 con anh ko muốn chết hê....hê