CẦN LẮM Cần lắm ngay lúc này Cần khóc cho vơi đầy Cần đi đâu đó xa chốn đây Cần khoảng không một mình Cần biến mất vô hình Cần lắm giấc ngủ yên bình. Người đã xa ta rồi, người bước đi quá vội Còn riêng ta trong đêm mịt tối Người để lại những nụ cười hờ hững Bỏ lại một người ở sau lưng. Biết đâu chữ ngờ, cũng biết không bao giờ Có thể nào quay ngược thời gian Mà sao bao vết thương vẫn chưa lành vấn vương Gửi đợi chờ vào hư vô. Cố quên trong lòng, cố gắng nuôi hi vọng Cố giấu chôn sâu một niềm đau Càng tránh né nỗi đau, nỗi đau càng khắc sâu Miệng gượng cười, lòng đau gấp trăm lần. 2. Cần lắm mưa bên thềm làm ướt đôi môi mềm Ngày qua khô héo đến mỗi đêm Cần lắm trên khung trời, giọt nắng nói đôi lời Sưởi ấm bóng tối rã rời. Cần lắm đôi tay gầy, chặn khẽ nước mắt này Chở che trong bao nhiêu nồng cháy Cần một người hiểu, cần một người yêu Cần một người dìu bước qua cô liêu!
VIÊN ĐÁ NHỎ Lặng nhìn không gian nơi đây lần cuối khi, Mai em phải ra đi về chốn xa, Nặng 1 hành trang trong tim có bao nhiêu tâm tư lúc này, Bởi em còn giấu yêu thương từ bấy lâu, Mai không gặp nhau nữa rồi Sẽ mãi mãi anh không hề hay biết em là, Người bạn thân bao năm qua cùng sớt chia, Bao vui buồn nhưng em còn giấu anh, Là một niềm yêu thương em giữ cho riêng em lâu lâu lắm rồi Rồi gặp lai nhau bao lâu nào biết đâu, Em không đành vùi sâu rồi day dứt, Nhờ lời ca nương vào gió vi vu tìm anh. Thì thầm rằng em yêu anh hơn như thế, Ngày qua em như viên đá kia vờ vô tư nhưng lao đao biết mấy khi thấy em buồn Vờ rằng mình yêu trăng sao và hát ca, Em lo sợ nhìn sâu vào đôi mắt, Lời tình chôn sâu lại vỡ ra thành câu Tạm biệt người em yêu thương em đi nhé ! Cần chi yêu thương được đáp trao, Cần anh vui cho riêng anh vui với giấc mơ anh chọn, Và rồi ngày mai em đi về chốn xa, Nghe lòng bình yên hay xót xa, Hạt mưa kia rơi vô tư sao nữa làm cay khóe mi trong màn đêm.
KHÓC CHO NGƯỜI ĐI Ở lại đây chỉ còn hai chúng ta Nói ra đi những suy tư buồn phiền Ngại ngùng chi vì ngày mai cách xa Sẽ không còn gì để hoán trách nhau. Người tình ơi dù lòng em đổi thay Trái tim tôi vẫn mong em được vui Đừng bận tâm về chuyện hai chúng ta Cuộc tình mình xem như là cơn gió. Người tình ơi ta đã không sống được với nhau Thì đành chia tay như giấc mơ mà thôi Những ngày vui ta bên nhau ôi đẹp làm sao Lòng quặn đau nhìn về những ngày xưa. Tình xưa nghĩa cũ sẽ không bao giờ lãng quên Rồi ngày mai đã mãi mãi không còn nhau Thôi đành chôn sâu trong tim một cuộc tình đau Giọt nước mắt khóc cho người đi.
TIẾNG GIÓ XÔN XAO Gió vẫn hát thì thầm, đến bên tôi như thật gần. Gió muốn nói điều gì tha thiết? Gió vẫn nhắc một người đã ra đi không trở lại, lỡ mất chuyện tình không thể quên! Bước những chuỗi ngày dài, ấp ôm bao đêm huyền diệu. Ánh mắt ấy giờ này xa lắm! Thoáng phút chốc giật mình, ngỡ như em đang thật gần. Gió đánh thức vì tôi ngủ mê. Thắp ánh sáng bước qua đêm thâu. Chờ mong ngày mai khát vọng! Và gió vẫn thế gió mang tôi đi tìm em. Dẫu có lúc nước mắt tuôn rơi. Như hạt sương, hạt sương bé nhỏ. Gió sẽ hát rì rào, gió ru tim tôi ngày ngày mãi xôn xao...