Người ơi trong cõi vô thường ấy Đại hải dường như chỉ giọt sương Bão nổi trùng dương cơn quốc biến Dấu chân sóng vỗ bải cát buồn Trong cõi đời người tan với họp Vô thường nào biết buổi trùng lai Nụ cười có lúc pha dòng lệ Ẩn chứa niềm vui pha đắng cay.
Chông chênh màu tím nhớ ai Hương Giang soi bóng mây bay lững lờ Ngàn thông núi Ngự vẫn chờ Mà sao áo tím hững hờ sang ngang
hjhj hok bt tỷ cà sao mà hôm nay em đt hoài hok đc á tỷ hay nghe em nói wa đó rồi sợ luôn hok bt nửa.
chúc cô chủ Linh-Lan và nàng Hương một buổi tối tràn đầy niềm vui nhé Thuở trời đất nổi cơn gió bụi. Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên. Xanh kia thăm thẳm tầng trên. Vì ai gây dựng cho nên nỗi này. Trống Trường Thành lung lay bóng nguyệt. Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây. Chín tầng gươm... bye