Chuyện tình ta ngày qua Giờ đây có khi nào Anh nghe buồn không? Kỷ niệm xưa có bao giờ khơi dậy trong lòng Những ngày tình nồng say Nơi phương đó bây giờ Những đêm gió mưa về mờ giăng trời mây Buồn không Anhhỡi và lạnh không Anh hỡi Tình xa xưa đó Anh có giây phút nào chạnh lòng
Lệ sầu giã biệt Từng cơn đau buốt nhói ...... ba năm rồi cô đơn tiếc nuối ..... Anh khơi nhớ ngày đầu quen nhau ..... Thư dăm lá rồi mình yêu nhau ..... Đôi môi ấm nóng bỏng tình sâu ..... hứa hẹn dài lâu ..... Cớ sao em, cớ sao em ..... đam mê nào dứt tình bỏ người .... Người anh yêu dấu hỡi .... không gian nào em đang đắm đuối .... Đang tay đốt kỷ niệm chung đôi .... theo cơn lốc loạn cuồn chơi vơi .... Cơn mê dứt vẫn nhạt màu phai .... sắc trần còn đây .... Sống buông trôi, chết đơn côi .... đưa em về chắc chỉ mình tôi ... Bao nhiêu đêm.... bấy nhiêu thao thức tình ... Bao nhiêu đêm.... bấy nhiêu mơ thấy mình ..... Tình chẳng quên nên tình đành lỡ ..... Tình chẳng quên nên tình càng nhớ ..... Em quên tôi nhớ suốt đời ..... ba năm trời vò nát tim tôi... ... Ngày yêu nhau đắm đuối..... quên sao được câu em vẫn nói ..... Yêu anh lắm chỉ mình anh thôi ..... cho anh tất cả đời xuân tươi ..... Em yêu hỡi nát cuộc đời tôi ..... những lời đầu môi ..... Biết không em, đến không em ..... ba năm trời nhớ mình chẳng nguôi
Xin đừng yêu tôi Đã từ lâu tôi miệt mài xua quân Nay rừng mai núi thẳm Tìm vui khắp các nẻo đường Dài đêm thâu tôi ngồi đợi sang canh Phiên gác vắng âm thầm, Vọng về tiếng súng quen quen Nói về tôi, xin người đừng yêu tôi Cho tình yêu khắc khoải Vì đâu dám hứa hẹn gì Nhiều đêm tôi mong được vòng tay ai Ôm kín nỗi cô sầu Và thật thà trên đôi môi Nhưng ai dám nói yêu mình Bằng lòng trao trót tình Với cuộc đời bôn ba xua ngược khắp miền Làm sao tôi dám mộng và dám mơ Vì trên vai vẫn còn nặng hành trang Biết ngày nao tôi lại về kinh đô Xây tình nơi phố cũ Được nghe tiếng hát loài người Để quên đêm mưa phùn lạnh pon sô Quên đi gió rít biên thùy và tầm đạn khua thâu đêm... Để quên đêm mưa phùn lạnh pon sô Quên đi gió rít biên thùy và tầm đạn khua thâu đêm...
Chuyến xe lam chiều Trên chuyến xe lam đông người chiều nao Xui mình không quen mà ngồi bên nhau trời mang nhiều trớ trêu chi Người chưa hề biết quen gì Sao ngồi gần như tình nhân si Em xuống xe lam đi vào hẽm sâu Anh vội theo chân ngỏ hồn xôn xao Làm quen chuyện vãn dăm câu Niềm vui mộng ước ban đầu Trong đã rồi mặt ngoài còn e Ngờ đâu yêu đương như đám lục bình Trôi theo con nước vô tình Anh lấy vợ người ta giàu có Tình em như cát dã tràng biển đông Em muốn tìm chồng cho xong Như ngại thêm gặp kẻ bạc lòng Trên chuyến xe lam đông người chiều nay Nghe từng cô đơn nỗi niềm chua cay Còn đâu một chuyến xe lam Ngày nao mộng ước vô vàn Nay kỷ niệm em một mình mang
Lá thư đô thị Thư trước Hùng gửi thăm tôi, nhằm ngày thi sắp tới. Nên tôi chưa trả lời Hôm nay xong hết rồi, tình bạn sống trong tôi. Thư này thay câu nói. Hùng ơi bọn mình chung lớp chung đôi Thời gian vàng son ngắn ngủi qua rồi Bút nghiêng món nợ không vay, chữ trả cho thầy Mười năm hao giấy, viết mòn bàn tay. Hôm qua dạo phố gặp Huyền Bên chồng vòng tay ấm êm, Thấy mình nàng vờ chẳng quen Hùng ơi đã đành duyên chẳng lên đôi Ngọn nguồn đâu phải do tôi, cớ sao nàng hờ hững? Đường phố mưa bay, bay trắng đầu Cạn chén ly bôi chưa hết sầu Nhớ chiều mưa đổ, mưa ngâu Đường xưa hun hút ngõ sâu Mình ba bốn đứa tâm sự đêm thâu. Thư viết còn nhiều nhưng thôi Ngày gặp nhau sẽ nói nên tâm tư còn dài Trăng lên cao sẽ tàn, tình bạn vẫn bao la, Như rừng cây thêm lá. Bạn ơi lời thành xin chúc cho anh Đường mây, nhiều may ít rủi yên lành Chữ nghiêng giấy mộng mực xanh Gói cả chân tình, nhờ khu bưu chính, Bắt cầu về anh.
Buồn .chán .nản. Đau đầu. Tay chân run rẩy. Dáng đi liêu xiêu. Nay bé chui vô thâm sơn cùng cốc này tự kỉ nà. Hi vọng kg đến nỗi bị đuổi nà