Một sớm mai thức dậy Ko thấy bóng tình nhân Thôi thì lòng bảo dạ Trong tim, người vẫn còn ... Mời huynh Nhất Tiếu
Hạc vàng ai cỡi đi đâu Mà nay Hòang Hạc riêng lầu còn trơ Hạc vàng đi mất từ xưa Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay Hán Dương sông tạnh, cây bày Bãi xa Anh Vũ xanh dày cỏ non Quê hương khuất bóng hòang hôn Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai!
Hạc vàng đâu có đi đâu Hạc vàng vẫn ở loanh quanh đây này. p/s Cà đùa vui xíu nhé huynh hành khách đa tình