gởi mí con số tỷ thít..mà hông bít anh đồng quay cóa thít hông...đoán zui.. 73.63.68.75..... chúc ace win...
Thà làm hạt mưa bay Ướt tóc em một ngày Còn hơn anh phải đợi Cuối đường chiều nắng phai. Thà làm giọt sương đêm Ướt mắt em hương buồn Còn hơn ôm giấc mộng Chập chờn muôn ánh trăng. Thà như lá rơi Lênh đênh trên mặt hồ Anh ơi! Anh có biết không anh? Thà như bướm bay Phiêu du trong dòng đời Còn hơn em phải nói yêu anh! Thà làm ngọn thông xanh Cứ đứng im trong đời Còn hơn anh hứa hẹn lời viển vông. Thà một mình yêu anh Với nỗi đau âm thầm Và em ôm giấc mộng Ngàn đời mong có nhau. Thà Làm Hạt Mưa Bay Ý Lan
HOA HÈN CỎ DẠI [SIZE=+2]Thân em cỏ dại mọc ven đường Xấu xí quê mùa kém sắc hương Cánh trắng dịu dàng phơi nắng gió Lá xanh mơn mởn đẫm mù sương Vấn vương kẻ lại lòng mong nhớ Quyến luyến người về dạ ngóng thương Níu bóng chinh nhân buồn ngấn lệ Ham chi bóng sắc phụ tình nương! [/SIZE]
THIỆN TÂM Người ta thường nói Phật tại tâm con không ăn chay cũng ít lên chùa ngày rằm mùng một không xuống tóc quy y chẳng giữ điều răn mệnh lại dỗ dành mình rằng Phật tại tâm Con là một tín đồ vô tư khi vui thì quên khi buồn lại nhớ chỉ thành tâm nguyện cầu khi tâm hồn đau khổ chỉ quỳ trước Phật đường khi cái chết quẩn quanh Như đứa con đi hoang không nhớ nẻo về vẫn giữ trong tim những điều phước thiện chờ nghe một tiếng chuông ngân vang là quay trở lại con quỳ trước mặt Người sám hối....
VÔ THƯỜNG Mai ta về tìm nhau ở một cõi xanh rêu Nẻo gió hú trong hương tàn trầm lạt Biết là cát bụi lại về cùng bụi cát Đường xa xăm in những dấu vô thường… Ta về tìm nhau ở cuối con đường Chiều hoàng hôn còn vương vài vạt nắng Những cốc cà phê chia nhau giọt đắng Lời ngọt ngào đâu chỉ ở đầu môi Ta tìm nhau ở nẻo sương rơi Xua cái lạnh lùng bằng vần thơ đằm thắm Khóe mắt thì nông - ánh nhìn sâu thẳm Ta đã gặp nhau không ở địa danh nào Ta nhìn lên đêm sáng những vì sao Ở phía ấy chắc bình minh đang đợi Dù mênh mông xa xôi vời vợi Vẫn thật gần trong những tứ thơ Ta gặp nhau trong những giấc mơ Như thế nhé mong sớm mai tỉnh dậy Mở cửa ra tưởng như đang nhìn thấy Hoàng hôn đi để thắp lại mặt trời…
Phận là con gái, chưa một lần yêu ai Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn Thầy mẹ thương em nhờ tìm người se duyên Lòng cầu mong em đậu bến cho yên một bóng thuyền Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến Sợ người ta đến em khóc sau bao lời khuyên Duyên Phận Chưa yêu lần nao biết ra làm sao Biết trong tình yêu như thế nào Sông sâu là bao nào đo được đâu Lòng người ta ai biết có dài lâu Qua bao thời gian sống trong bình an Lỡ yêu người ta gieo trái ngang Nông sâu tùy sông làm sao mà trông Chưa đổ bến biết nơi nào đục trong Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên Một ngày nên duyên một bước em nên người vợ hiền Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác đứng trông theo mắt đượm buồn Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng Đời người con gái không muốn yêu ai được không???
GIỌT MƯA THU Mưa rơi hay lệ ta rơi ? Khóc Đời bạc phận khóc Người bạc duyên Ngược giòng bến đục cô miên Tình xa ai nở bỏ thuyền trơ vơ ?
Ặc mới làm cái hình động chèn bài hát có hình mây baysao kì vậy ta,pos lên mất tiu tấm hình động