" Việt kiều " Nếu biết rằng em đã có chồng , Anh về bên bển thế là xong , Trăm cô ngồi đó cho anh lựa , Cũng " bốc " như em " but "... cho không . " Bắc kỳ " Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Anh về chửi đổng giữa đám đông , Mẹ bố tiên sư nguyên giòng họ , Ngựa chứng ! Sao mày dám bỏ ông ? " Trung kỳ " Nếu biêt rằng O nợ có chồng .... Tui về núi Ngự nhảy xuộng sông .... Sông sâu nước lạnh tui lại hớp , Tự tử mần răng cũng chẳng xong ! " Nam kỳ " Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Mèn ơi ! Em chê tui nhà nông , Ruộng nương , nổi nóng tui đốt hết , Không gạo cho em đói nức lòng . " Ba tàu " Nếu piết rằng lị đã có chồng , Ngộ dzề ngộ pán nốt Hồng Kông , Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn , Lời dzốn đầu tư .... Ngộ mát lòng . " Dân học trường Tây " Nếu biết rằng toa đã lấy chồng , Cà va moa cũng tỉnh như không , Bạn gái secours moa cả đống , Buồn chi cho khổ n' est ce pas ? " Bùi chu , Phát diệm 1 " Nếu biết rằng em đã có chồng , Tim anh nở noét như nợn nòng , Nòng thòng nê nết nằm na niệt , Nâu nâu nại ngứa mấy sợi nông .. " Bùi chu , Phát diệm 2 " Nâu nắm mới biết em nấy chồng , Anh về nạnh nẽo một phòng không , Nưu nuyến chỉ nàm thêm đau khổ , No nắng chi cho thêm ná-nông ! " Thời đại văn minh điện tính " Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Anh về tưởng tượng đại là không , E-mail cứ viết , phone cứ gọi , Cứ thế mà theo chẳng ngại ngùng ! Hay là : Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Dại gì mà nghĩ " thế là xong !" E-mail cứ viết , phone cứ gọi , Cũng có ngày em .... ly dị chồng .. " Thoát nợ " Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Anh mừng anh nhảy giống trúng phong , Từ nay không ai ... bẹo tai nữa , Thiệt mừng , mừng lắm , biết hay không ? Hay là : Nếu biết rằng em đã lấy chồng , Anh mừng biết mấy , biết hay không ? Ba năm quen biết ... ba năm mệt , Tình gì cứ khổ mấy năm dòng !
Nhớ Anh Nhớ Anh, nhớ lắm anh ơi Em ra ngoài chợ để vơi cơn buồn Gặp hàng bánh đúc xơi luôn Sơ sơ hai đĩa cơn buồn dịu đi. Nhớ Anh, em thấy bánh mì Sụt sùi em gặm hết đi ổ dài. Nhớ Anh, em đến hàng khoai Củ này ăn nhớ thân trai xa nhà Củ này ăn nhớ đôi ta Củ này đánh dấu ngày mà mới quen. Nhớ Anh, ghé gánh ốc leng Em ngồi lể ốc, ý chèng đất ôi ! Nhớ Anh, ăn hết nửa nồi Thêm ly nước mía để trôi nỗi sầu Nhớ Anh, nhấm nháp phao câu Của con gà luộc vừa rầu vừa nhai. Nhớ Anh, đến quán La Cai Ăn tô mì lớn cho phai cơn buồn Nhớ Anh, nỗi nhớ tràn tuôn Lệ rơi, tay bóc nửa buồng chuối tiêu. Nhớ Anh em chẳng ăn nhiều Sầu riêng em nếm, mất tiêu nửa phần Nhãn thì chỉ có hai cân Thùng Xoài có lẽ hết gần nửa thôi. Nhớ Anh ăn uống không trôi Hàng nào cũng chẳng có ngồi được lâu Càng ăn, càng nhớ, càng sầu Càng nhai, càng nuốt, càng rầu, càng ăn.