Chiều dừng chân bên đồi hoa sim tím Lòng nhớ về trường áo tím thân thương Người em nữ sinh áo tím thật hiền Đang ríu rít trong sân trường áo tím Nhớ ngày xưa em anh yêu màu tím Mình quen nhau trong chiều tím hoàng hôn Em ngây thơ trong áo tím hồn nhiên Như cánh bướm tung tăng trong chiều tím Cánh thư tình em viết bằng mực tím Gởi đến anh trong màu tím rừng sim Lời thư tình mang màu tím thủy chung Nét hồn nhiên cô nữ sinh áo tím Và chiều nay trên đồi sim hoa tím Viết về em bé áo tím của anh Nơi hoang sơ không có màu mực tím Chỉ có đây cành hoa tím tặng em Khung trời kia áo tím có buồn không ??? Vì em đã trót yêu màu sim tím Cho anh hẹn lần sau mùa thu tím Sẽ về để áo tím hết chờ mong
SẮC TÍM Tím chiều pha sắc áo mơ Hoàng hôn ngủ giữa hoang sơ núi rừng Hoa sầu từng cánh bâng khuâng Ủ trong ngàn lá tím câu đợi chờ ! Tím buồn hoen mực loang thơ Ôm miền dĩ vãng , mộng bờ Thuỷ Tiên Duyên xưa ảo ảnh muộn phiền Nỗi đau ngày tháng ...đâu về riêng ai ! Tím hồn thiếu nữ thu phai Tím gầy thân Hạc , châu sa hoen bờ Ngày Thu sắc tím lững lơ Bướm vờn cánh mỏng , trăng chờ nghiêng chao Tím chân mây gọi xuân đào Tím pha màu nhớ , tím sầu cành sim Thi nhân ru giấc mộng chìm Trăm năm không trọn , tím buồn ngẩn ngơ
Màu Tím Tím từ ly rượu nếp than Tím sầu viễn xứ tím trang sử đời Tím hoàng hôn tím khung trời Tím lòng lữ khách tím nơi dãi dầu Tím tương lai tím mộng đầu Tím về dĩ vảng tím câu giao tình Tím qua mấy nẻo trường đình Bằng lăng tím nước lan rừng tím cây Mồng tơi mực tím héo gây Màu sim tím cả trời mây thôn Đoài Lục bình mấy vạt trôi xuôi Đò ngang tím bến chim trời cánh xiêu Tặng anh quãng tím đường chiều Cho sầu cổ độ về yêu tháng ngày.
àhh ! hok có si nghĩ....gì nhìu âu !!! đang nghe nhạc Tàu ...kím cái xỉu ý mà,,, nghe nhạc Việt hok LINH ÀHH
Học Trò Ngày xưa nhớ tuổi học trò Những chiều tan học mình chờ đợi nhau Nhớ gì trong gió lao xao Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng Sao em tôi cũng ngượng ngùng Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi Bài thơ đã viết hết lời Muốn trao rồi ngại,ngại rồi không trao Để mùa hạ ấy qua mau Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm Để giờ tôi đã xa xăm Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa
* THAM THIỀN KHÔNG PHÂN BIỆT TƯ CÁCH : Theo Phật pháp thì từ Tiểu thừa, Trung thừa, Đại thừa cho đến Tối Thượng thừa, thuộc về chánh pháp luôn phải phá ngã chấp; nếu không phá ngã chấp thì chẳng thể ra khỏi sanh tử luân hồi. * Căn bản của người tham thiền là PHÁ NGÃ CHẤP, VÔ SỞ CẦU, VÔ SỞ ĐẮC, VÔ SỞ SỢ, phải luôn luôn nhớ lấy. Hễ có sở đắc là còn chấp ngã, có sở cầu là còn chấp ngã, có sở sợ là còn chấp ngã, nên phải luôn nhớ chín chữ VÔ SỞ ĐẮC, VÔ SỞ CẦU, VÔ SỞ SỢ để phá. Tâm Kinh nói "Vô trí diệc vô đắc", chẳng những Thiền tông, các pháp môn khác cũng vậy. * Thông thường, người ta nói đến "Trì kinh", lầm tưởng tụng kinh tức trì kinh, ấy là sai lầm. Trì là phải hành trì, nếu chỉ có tụng niệm , ấy là tụng niệm chứ chẳng phải trì kinh. Nay chúng ta tham thiền tức trì kinh. Tham Thiền là cây chổi automatic để trì kinh, tham thiền là đúng theo ý chỉ của Bát Nhã Tâm Kinh.
Dạ M chưa đủ bản lĩnh để tham thiền đâu H nà. Bởi vì bản thân còn đeo mang nghiệp tham . Thanks H chỉ giáo. M chỉ Niệm chưa thể hành trì''
"Giữa trần gian mọi thứ chóng qua Tôi là khách Từ đó Không vướng mắt nào ràng buộc tôi Không đất nước nào sở hữu tôi Không biên cương nào cầm giữ tôi."