Hí hí chưa tới ngày chết mà chúng mình tưng tưng hết òi thì phải... Kẻ tặng hoa... Người tặng tráo tim... Người nói nhời say đắm... Ặc ặc noạn cả nên ...
Tôi yêu em ngay lần đầu gặp Ngày em đến một buổi chiều cuối hạ Nắng vàng ươm nhè nhẹ gió đong đưa Ngớt tiếng ve thơi tiết đang chuyển mùa Hàng phượng vĩ đã bắt đầu rụng lá Ngày em đến hai ngươi còn xa lạ Chỉ chào nhau những lúc gặp mặt nhau Rồi bước đi không quay mặt ngoảnh đầu Mùa thu đến cũng là ngày em đến Thời gian trôi không đợi lời hò hẹn Tôi nhận ra mình đã mến thương em Trái tim tôi giờ thổn thức từng đêm Vì hình bóng của người con gái ấy Em biết không tôi yêu em từ đấy Từ cái ngày em đến mới chớm thu Tôi yêu em say đắm đến dại khờ Mãi yêu em dù có là vô vọng. Ngọc Nguyên
Cứ như vậy nhé! Em biết rồi anh nhé? Anh thích em phải không? Anh cứ hoài che giấu Những nghĩ suy trong lòng. Vì em là con gái Nên điều ấy dễ thôi Đoán được rằng anh thích Anh mến em thật rồi....
Cái bác kết đun Win thía mà run Hok thấy chiu đãi Mình thèm nhỏ rãi... Một két bia thui... Xùi ui!!!!
Anh í ui anh moi trái tim ra quăng chéo chéo ko khéo anh chết trước ngày tận thế thì nguy ...lỡ hẻm có tận thế thì chĩ có mình anh chết ó...
nhóc tì hé nhô bỗng dưng văn thơ nai náng chàn chề ấy nhề........Có vấn đề...chắc là trái tim rỉ máu òi...